1.Em hãy tả lại 1 giờ học thể dục 2.Em hãy tả lại mẹ em trong buổi chiều 30 tết Ai trả lời đc mình sẽ cho câu trả lời hay nhất và vote 5★????????????????????

By Reagan

1.Em hãy tả lại 1 giờ học thể dục
2.Em hãy tả lại mẹ em trong buổi chiều 30 tết
Ai trả lời đc mình sẽ cho câu trả lời hay nhất và vote 5★????????????????????

0 bình luận về “1.Em hãy tả lại 1 giờ học thể dục 2.Em hãy tả lại mẹ em trong buổi chiều 30 tết Ai trả lời đc mình sẽ cho câu trả lời hay nhất và vote 5★????????????????????”

  1. 1.Em hãy tả lại 1 giờ học thể dục

    Sau những tiết học căng thẳng trên lớp, chúng em đều thích giờ tiết học thể dục dưới sân. Tiết học bao giờ cũng thú vị dù chúng em có phải vận động khá nhiều.

    Giờ thể dục của chúng em hôm nay vào tiết đầu. Chúng em kéo nhau xuống sân từ sớm chuẩn bị học đá cầu. Sân trường vẫn đông nghịt người: bạn đá cầu, bạn đọc sách, bạn ngồi chuyện trò,… Vào lớp, Linh – lớp trưởng lớp em hô lớn để lớp tập hợp xếp hàng. Sau khi chào cô, chúng em bắt đầu bài khởi động. Những động tác xoay cổ, xoay khớp hay chạy bước nhỏ được chúng em hoàn thiện nhanh chóng. Gương mặt các bạn học sinh ai ai cũng hồ hởi. Những vạt nắng ban mai đã chiếu xuyên qua mái trường, rọi ngang qua những ngọn cây. Nắng lên làm chúng em hơi nheo mắt vì chói. Nhưng chúng em vẫn học trong bóng râm nên nắng không làm bớt vẻ hào hứng đang có. Cô em hôm nay mặc bộ đồng phục thể thao của trường – màu xanh đậm giống như học sinh chúng em.  Cô nở nụ cười rồi hỏi ngay xem ai chưa chuẩn bị quả cầu. Phạn Thức – cậu học sinh có biệt danh là “Thức ATSM” lại không mang cầu. Cả lớp em lại được phen tủm tỉm nhìn bạn bị phạt chống đẩy.

    “Lạch cạch…Lạch cạch….” Chúng em bắt đầu học đá cầu. Những quả cầu bay lên, lượn xuống từ chân bạn này qua chân bạn khác. Những quả cầu đủ màu sắc khác nhau tựa như những chiếc lông biết bay giữa không trung. Lúc này, tiếng cầu đã trở thành thanh âm duy nhất của sân trường. Nắng đã lên cao hơn một chút. Nắng đuổi những đám mây ban sớm đi đâu hết để lại vòm trời trong xanh, cao vời vợi. Ngôi trường và hàng cây đón nắng nên im ắng lạ kì. Cô giáo cho chúng em học tâng cầu. Nhiều bạn hào hứng khoe thành tích từng tâng cầu của mình. Mấy bạn nữ lại mếu máo tỏ vẻ lo sợ. Tiếng cầu cứ thế vang lên liên hồi trên chân các bạn học sinh. Cuối tiết học, cô giáo cho chúng em chạy bền một vòng sân. Lớp em xếp thành một hàng dài và nối đuôi nhau chạy. em thoáng nghĩ đến hình ảnh một con rắn xanh đang cong mình trườn trên sân rộng. Chắc hẳn, nếu ai đó nhìn từ các phòng học trên cao cũng sẽ có ý nghĩ giống em.

    “Tùng… Tùng… Tùng…” Ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học kết thúc. Chúng em ngồi trên sân với gương mặt nhễ nhại mồ hôi. Từ các lớp học, các bạn chạy ào ra sân. Giờ ra chơi trường em lúc nào cũng nhộn nhịp như hội. Nắng đã lên cao hơn nhưng dãy lớp học vẫn đủ che chắn nắng cho chúng em chơi đùa. Dưới gốc lộc vừng, mấy bạn nữ nhặt nhạnh những cánh hoa xếp thành tên mình hoặc tên lớp, tên trường. Các bạn nào tranh thủ ra sân chơi bóng rổ. Nhưng giờ ra chơi nhanh, em đoán chốc nữa cô giáo lại phải giục các bạn về lớp. Hành lang là nơi tụ tập của các bạn học sinh. Các bạn kéo nhau ra hành lang ngắm nhìn sân trường. Những chiếc khăn quàng đỏ thắm rủ xuống, bay phấp phới. em bỗng thấy một bạn đang với tay ra cành hoa sữa. Ngắt một chùm hoa rồi khẽ đưa lên mũi ngửi. Một bạn khác tiến đến vỗ vai khiến bạn giật mình. Hai bạn cứ thế cười đùa với chùm hoa sữa trên tay.

    Lớp em di chuyển về phòng học. Ai ai cũng có vẻ thấm mệt sau một vòng chạy bền. Tiếng quạt làm mát hòa với tiếng cười đùa làm xua tan vẻ mệt ban nãy. Tiếng trống lại cất lên báo hiệu tiết học mới bắt đầu. Chúng em còn luyến tiếc giờ thể dục và giờ ra chơi nhưng vẫn vội vàng vào chỗ chờ thầy cô giáo.

    2.Em hãy tả lại mẹ em trong buổi chiều 30 tết

    Ngày hôm qua, là ngày 12 âm lịch, mẹ đã dẫn em đi đến một phiên chợ họp trên sườn đồi của ngôi làng. Đó là lần đầu tiên em được đến một phiên chợ quê. Khung cảnh và không khí ở đó đã đem đến cho em những cảm xúc tuyệt vời.

    Tầm tờ mờ sáng, mẹ đánh thức em dậy, hai mẹ con thủng thẳng đi bộ đến cuối làng, nơi có ngọn đồi diễn ra buổi họp chợ. Vừa đi bộ, em vừa tận hưởng không khí trong lành, mát mẻ. Khi đến gần cuối làng, em gặp rất nhiều những người dân cũng đi chợ phiên như mẹ con em. Mọi người tụm năm, tụm bảy, vừa đi vừa trò chuyện, vui vô cùng. Thế nên, chẳng mấy chốc, mà phiên chợ đã hiện ra trước mắt em, dưới ánh nắng ban mai vàng ngọt của buổi sáng.

    Gọi là chợ, nhưng nó không có các gian nhà hay nền gạch như em thường thấy, vì đây là phiên chợ chỉ họp mỗi tháng một lần. Thành ra, ai có gì thì mang theo nấy. Người thì mang ô che, người mang tấm bạt để lót đất. Ai cẩn thận hơn, thì đóng bốn cái cọc làm chân, rồi che bạt làm mái. Người đến sớm thì chọn chỗ ngồi, người đến sau cứ trống chỗ nào lại bày chỗ đó. Thành thử, trông các gian hàng cứ là la liệt, lộn xộn. Nhưng trong cái thiếu quy tắc ấy, vẫn rất dễ để tìm ra các con đường mà di chuyển. Kể cả không tìm được đường đi, thì cứ ới lên một tiếng, mọi người chỉ cho ngay.

    Những hàng hóa được bán ở chợ phiên thì đủ cả. Nào là thịt cá, nào là rau củ, nào là bánh kẹo, nào là hoa quả, nào là áo quần, nào là trang sức, nào là đồ chơi… Cái gì cũng có. Các món hàng được bày la liệt trên các tấm gỗ, tấm bạt, được bọc trong giỏ tre, lá chuối. Tuy đơn sơ nhưng vẫn rất sạch sẽ. Điều em rất thích ở đây, chính là người ta hầu như rất ít sử dụng các bao ni lông. Mọi người đi chợ đều xách theo một chiếc làn, giỏ hoặc túi để đựng đồ. Người bán thì gói đồ bằng lá chuối. Thật tuyệt vời. Sau khi mua đồ xong, em và mẹ ghé lại gánh chè cuối chân đồi. Bát chè mộc mạc, không nhiều thứ như ở thành phố, nhưng ăn rất ngon và ngọt dịu. Ngồi ăn cốc chè mát rượi, tận hưởng làn gió mát, ngắm nhìn cảnh phiên chợ đông vui tấp nập, em cảm thấy thật là thoải mái.

    Trở về nhà, mà em cứ nhớ mãi về phiên chợ quê ấy. Em sẽ cố gắng học thật tốt, thật ngoan và chăm chỉ, để lần tới lại được về quê, theo mẹ đi xem chợ phiên.

    CHO XIN 5*, CẢM ƠN VÀ CTLHN NHÉ

    Trả lời

Viết một bình luận