Câu 1:Tả lại ngôi trường tiểu học thân yêu với tâm trạng lưu luyến khi sắp phải chia tay mái trường. Câu 2:Em đã từng được chứng kiến cảnh vật nơi em

By Josie

Câu 1:Tả lại ngôi trường tiểu học thân yêu với tâm trạng lưu luyến khi sắp phải chia tay mái trường.
Câu 2:Em đã từng được chứng kiến cảnh vật nơi em ở sau cơn mưa đẹp và đáng yêu như thế nào?Hyax tả lại.

0 bình luận về “Câu 1:Tả lại ngôi trường tiểu học thân yêu với tâm trạng lưu luyến khi sắp phải chia tay mái trường. Câu 2:Em đã từng được chứng kiến cảnh vật nơi em”

  1. Câu 1:Tả lại ngôi trường tiểu học thân yêu với tâm trạng lưu luyến khi sắp phải chia tay mái trường.

    Thời gian trôi qua nhanh quá , thấm thoát đã 5 năm rồi ! Giờ đây lại phải chia tay mái trường thân yêu đã gắn với bao kỉ niệm thân thương. 

    Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc mầu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Lặng lẽ như những dòng sông đem phù sa bồi đắp cho cuộc đời, nghiêm khắc mà bao dung vị tha, thầy cô dạy cho những tâm hồn thơ ngây, non nớt của chúng em bài học làm người “Tiên học lễ, hậu học văn”, cho chúng em cơ hội tự sửa đổi mình để trở thành con ngoan trò giỏi, thầy cô đã chắp cánh cho chúng em bay vào bầu trời tri thức. 

    Nhớ về mái trường Tiểu học, chúng em không chỉ nhớ về cô giáo chủ nhiệm tâm huyết với nghề mà còn nhớ về cô Ly dạy Mĩ thuật rất dễ tính , nhớ về cô Ni dạy nhạc với giọng hát vô cùng đầy đặn , ấm áp và nhớ về các thầy cô khác trong trường. Nhớ tiếng cô giáo giảng bài còn văng vẳng đâu đây nhưng ngày mai em không còn được nghe nữa. Nhớ những mùa hè trước đây, chia tay còn gặp lại nhau nơi đây. Nhưng sau mùa hè này chúng em có thể sẽ gặp lại nhau nhưng là một nơi khác, một môi trường học tập khác.

    Sẽ nhớ lắm mái trường thân yêu ! Vào một ngày nào đó , em bước ra đời và sẽ quay lại thăm mái trường kính yêu !

    Câu 2:Em đã từng được chứng kiến cảnh vật nơi em ở sau cơn mưa đẹp và đáng yêu như thế nào?Hãy tả lại.

    Trời đang nắng dịu , bỗng nhiên một tiếng dội vang ”rào rào” . Thì ra trời đã mưa , người người còn tấp nập đi bây giờ đã nhanh chân tìm chỗ trú mưa . Xe cộ bắt đầu thoáng lặng hơn . 

    Mưa rơi , từng hạt nước li ti rơi xuống , kêu tí tách . Bình thường , người ta không thích trời mưa vì nó có thới tiết lạnh và ẩm ướt . Nhưng nó cũng có một vẻ đẹp riêng ! Lúc đầu mưa to hơn bbao giờ hết . Chợt! Nắng lại lên rồi ! Bỗng trên trời xuất hiện một vòng đầy đủ màu sắc đó chính là cầu vòng . 

    Đó là lúc ta cảm thấy trời mua cũng có ích vì nó giúp cho cây cối tươi xanh và tạo ra không khí mát mẻ !

    $@$ $woory$

    Trả lời
  2. Câu 1:

    Lần cuối con bước ra khỏi cổng trường Lê Quý Đôn, nó như mãi mãi hằn sâu vào trái tim con, như thể con không quay trở về được nữa.

    Sáng nay, khi mọi người tung mũ, con không nghĩ rằng con có thể khóc lúc đấy! Một cái gì đó đã khiến con khóc! Con khóc như không hề có một lí do nào cả! Con có cảm giác như lần tung mũ đấy là thời gian cuối cùng ở mái trường này! Cảm giác ùa về thời gian con mới vào trường, thời gian bỡ ngỡ trước thầy cô và bạn bè! Cô và các bạn đã động viên con giúp con trong học tập!….

    5 năm trôi qua……

    Thời gian ôi, sao trôi nhanh thế? Con chỉ muốn nó chậm lại rồi dừng lại. Con không cầm được nước mắt khi mà mặc trên mình bộ áo cử nhân. Thầy đã cho thả từng quả bóng bay lên kèm theo những ước mơ tuổi học trò! Những quả bóng bay cao, sặc sỡ nhiều màu đem theo những điều ước bay cao và xa. Ôi! Đây là khoảnh khắc con không thể quên mặc dù trí nhớ của con có kém đến đâu.

    Cả ngày hôm ấy con đã đếm ngược,đếm ngược thời gian. Hôm nay hình như thời gian trôi nhanh hơn mọi hôm. Chỉ mới vèo đã hết bay 8h đồng hồ cuối cùng còn lại. Thời gian chúng con chia tay thật đáng nhớ. Mấy bạn nam trong lớp thì đương nhiên là mặt vẫn “phởn” như bình thường còn bọn con thì khóc như mưa, như bão, như muốn trôi hết mọi thứ. Con sẽ nhớ mãi, nhớ mãi các bạn lớp mình. Con sẽ nhớ những buổi đánh nhau, cãi nhau, trêu trọc nhau rồi khóc. Đặc biệt, con sẽ nhớ người mẹ của 26 đứa con (cộng thêm em Hà Anh là 27) người đã dành hết tâm huyết dạy dỗ chúng con, chỉ cho con những bước đi đúng đắn để chúng con tiến thêm từng bước vào đời. Con xin cảm ơn tất cả các thầy, các cô, người đã hết lòng quan tâm tới chúng con.

    Hôm nay là ngày con sẽ không bao giờ quên!

    Câu 2: 

    Mưa đang to hạt bỗng ngớt dần rồi tạnh hẳn. Gió dịu lại và mặt trời hé nắng. Khách bộ hành trú mưa ở hai bên vỉa hè lần lượt tiếp tục công việc. Em cũng rời chỗ ẩn núp trở về nhà.

    Sau cơn mưa to dường như mọi vật sáng sủa hơn, sinh hoạt có phần đông đúc và nhộn nhịp hơn. Trên mặt đường nước mưa còn đọng lại khá nhiều có có lẽ chưa chảy kịp xuống các rãnh cống. Hai dãy phố nhà nhà mở cửa toang ra tiếp tục buôn bán. Tiếng động cơ hòa lẫn tiếng còi xe bóp inh ỏi… làm huyên náo cả lên. Thỉnh thoảng vài chiếc xe có động cơ chạy nhanh làm tung tóe nước trắng xóa. Từng dòng nước cuồn cuộn chảy về các hố “ga” dọc theo hai bên đường mang theo rác rưởi. Tuy mưa đã tạnh nhưng nước mưa vẫn đọng trên cành cây nên mỗi lần gió nhẹ thổi qua, những hạt nước ấy rơi xuống. Trên cao, bầu trời đả quang đãng hẳn trong xanh, vài áng mây trắng bay lơ lửng. Nước cũng đã rút cạn để lại mặt đường láng bóng như được ai rửa sạch. Tất cả đều hòa nhịp trở lại sinh hoạt bình thường. Các quầy hàng trước kia phủ đầy vải mủ để che mưa giờ đây được cuốn lại và sửa sang cho đẹp mắt hơn. Những người bán hàng rong, thợ sửa xe… cũng đang loay hoay dọn lại hàng hóa của mình. Sau cơn mưa to dường như mọi vật sáng sủa hơn, sinh hoạt có phần đông đúc và nhộn nhịp hơn.

    Trên đường về, với không khí mát mẻ trong lành lòng em như tươi mát hẳn ra. Theo em nghĩ, thỉnh thoảng cũng nên có những cơn mưa to như thế này để đổi thay một cái gì đó cho con người, cho mọi sinh hoạt trong cuộc sống.

    Trả lời

Viết một bình luận