Đề 1 : Kể về 1 câu chuyện về tình bạn ( không chép mạng ) Đề 2 : Tả cái trống trường em 50 điểm rồi nên đừng làm mink thất vọng

By Isabelle

Đề 1 :
Kể về 1 câu chuyện về tình bạn ( không chép mạng )
Đề 2 :
Tả cái trống trường em
50 điểm rồi nên đừng làm mink thất vọng

0 bình luận về “Đề 1 : Kể về 1 câu chuyện về tình bạn ( không chép mạng ) Đề 2 : Tả cái trống trường em 50 điểm rồi nên đừng làm mink thất vọng”

  1. Đề 2: Hè đã tới, những con ve sầu nằm trên những cái cây chờ những tia nắng ấm áp chiếu vào. Ôi! Thời gian trôi nhanh quá, chưa gì mà chúng em đã phải xa mái trường tiểu học than thuộc này để bước vào một kỳ nghỉ hè dài tới tận 3 tháng. Em sẽ nhớ những lần chơi nhảy dây,đá cầu,đá bóng,… với các bạn,sẽ nhớ những cuộc trò chuyện đầy tiếng cười của các bạn,sẽ nhớ những lời giảng dạy,những lời khuyên răn của cô giáo. Và điều làm em nhớ nhất chắc có lẽ là bác trống trường. BÁc trống trường có nhiệm vụ là giúp chúng em biết giờ chơi, ra về.

    Bác trống có hình bầu dục. Khi bác đội trên đầu và dưới chân lớp da bò dày đặc trông bác thật dẻo dai làm sao. Phần thân giừa được bao phủ bởi lớp gỗ chắc. Bác được nằm trên một cái bệ bằng kim loại rất chắc chắn giúp bác khỏi lăn ra ngoài. Đi kèm với bác đương nhiên là chị Dùi trống. Chị dùi trống với cấu tạo thẳng đứng bằng gỗ và đầu bằng một lớp đệm mỏng trên đầu đã giúp bác trống tạo ra những tiếng kêu to: TÙNG,TÙNG,TÙNG,…

    Nhớ lúc khai giảng,chị dùi trống kết hợp với bác trống trường tạo ra âm thanh khai trường, nó được coi như là một “âm thanh huyền thoại” của  học sinh từ cấp 1 cho tới cấp 3. Trong 3 tháng hè, chắc bác trống trường và chị dùi trống chắc sẽ buồn lắm vì không được nhìn các em học sinh cùng nhau trò chuyện,chơi bóng đá,… Vầ buồn hơn thế nữa là ko được tạo ra “âm thanh huyền thoại” để báo hiệu cho các em học sinh là đã đến giờ vào lớp,ra chơi,ra về nữa. Tạm biệt bác trống trường, chị dùi trống, em sẽ quay lại vào tháng 9…

                                            Mik tốn công lắm đấy!Nhớ cho mik 5 sao nhé! Chúc bạn học tốt!

    Trả lời
  2. đề 1:

    Tình bạn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng mà mỗi người trong chúng ta có được. Ai cũng có cho mình một người bạn trong đời, cùng đồng hành, chia sẻ niềm vui nỗi buồn cuộc sống. Tôi có rất nhiều bạn, nhưng người bạn thân nhất và để lại nhiều kỉ niệm đẹp với tôi nhất đó là Huy, cậu bạn gần nhà.

    Hai chúng tôi lớn lên bên nhau, cùng nhau chơi bao trò chơi thú vị của tuổi thơ và cùng lũ con nít hàng xóm. Đó là những chiều chăn trâu, cắt cỏ, là những đêm trăng sáng chơi ú tìm, là những trận mưa bất chợt được thoả mình tắm mưa đầy thích thú. Đó là những buổi sớm mai hai đứa đèo nhau đến trường trên chiếc xe đạp ba Huy mua vào đầu năm học với những câu chuyện thú vị, những kiến thức bổ ích. Nhưng rồi, một biến cố xảy ra, tôi bị tai nạn do một lần chiếc xe máy của hai thanh niên say rượu, lạng lách tông vào, phải nghỉ học một thời gian để điều trị.

    Từ ngày vào bệnh viện, ngoài gia đình ra thì Huy là người quan tâm và giúp đỡ tôi nhiều nhất. Ngày ngày, đi học về, cậu lại sang chơi với tôi, kể cho tôi nghe những câu chuyện vui ở lớp, ở trường. Bài vở được Huy ghi chép đầy đủ để tôi dễ học, những chỗ không hiểu hay thắc mắc đều được Huy giảng lại rất chi tiết. Thỉnh thoảng, cậu ấy còn tự tay nấu cháo đưa vào viện cho tôi, tôi vui sướng và cảm động vô cùng.

    Sau một tháng, khi sức khoẻtôi có hồi phục hơn, bác sĩ cho ra viện để đi học. Vì chân còn chưa lành hẳn nên đi lại rất khó khăn. Vậy là ngày nào, Huy cũng chờ sẵn trước nhà đón tôi đi học, cõng lên tới lớp, rất vất vả. Đặc biệt, những ngày trời nóng ran, mồ hôi ướt đẫm cả lưng áo mà bạn chẳng bao giờ than vãn nửa lời. Lúc nào cũng cười cười, nói nói động viên tôi học tập, chịu khó cố gắng. Huy còn xin bố mẹ cho sáng ở lại nhà tôi để tiện chỉ cho tôi những kiến thức chưa vững.

    Huy là người bạn tốt nhất của tôi. Tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã cho mình một người bạn tuyệt vời như cậu ấy. Tôi vẫn luôn hy vọng rằng, sau này, dẫu có ra sao đi nữa thì tình bạn của chúng tôi vẫn mãi bền chặt theo thời gian.

    đề 2:

    Suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường cấp 1, khi sắp phải rời xa nơi đây để bước sang một chặng đường mới. Em chợt thấy có nhiều cảm xúc với chú trống nằm im lìm quanh năm ở một góc sân. Có lẽ chiếc trống trường là hình ảnh quá quen thuộc đối với mỗi ngôi trường, với từng bạn học sinh.

    Chiếc trống trường là người bạn thân thiết, là “chiếc đồng hồ báo thức” đến giờ vào học, đến giờ ra chơi và đến giờ ra về. Tiếng trống trường không nói, nhưng em biết rằng nó luôn yêu quý từng thế hệ học sinh.

    Trống trường được làm bằng gỗ, đóng đinh từng tấm ván mỏng lại với nhau nhưng bên trong thì rỗng tuếch. Vì bên trong rỗng thì tiếng kêu của nó mới kêu vang và xa hơn. Thường thì gỗ sẽ có màu nâu nhạt, trống trường thường đi liền với dùi trống. Đây là hai thức bất di bất dịch, luôn gắn liền với nhau vì có dùi trống thì mới có thể cất lên thành tiếng được. Mặt trống được làm bằng da trâu rất mịn và chắc chắn. Khi sờ vào đó em thấy nó mềm và mịn, lúc dùi trống gõ vào thì mặt trống lõm xuống một chút và bật ra âm thanh lớn.

    Chiếc trống trường rất to, phải hai bạn học sinh ôm mới xuể, vì nó phình ở bụng, còn hai đầu lại thu nhỏ lại. Tiếng kêu của mặt trống em nhẹ hơn khi gõ vào xung quanh trống. Chiếc trống trường nằm trên một cái kệ và được bác bảo vệ đặt ở một góc sân. Quanh năm suốt tháng nó chỉ nằm đó, im lìm, khi nào đến giờ ra chơi, ra về thì nó mới kêu lên một hồi dài.

    Mặc dù quanh năm bình lặng nhưng hầu như bạn học sinh nào cũng yêu quý chiếc trống trường, vì nó gắn liền với những tiết học. Hơn hết trống trường chính là mở màn cho một năm học mới nhiều thành công hơn nữa. Vào lúc khai giảng, trống trường được trang trí hoa văn rất đẹp để đồng hành với chúng em trong năm học mới.

    Khi mùa hè đến, trống trường nằm im lìm bên những cây phượng già, hoa rụng lả tả. Chúng em chia tay chiếc trống trường về với gia đình thân yêu. Có lẽ lúc đó trống trường cũng được nghỉ hè. Em cứ có cảm giác nó buồn khi phải chia xa từng thế hệ học trò.

    Em rất yêu quý chiếc trống trường và dù sau này có rời xa mái trường em vẫn luôn nhớ về nó như một người bạn cũ.

    Trả lời

Viết một bình luận