dựa vào bài ánh trăng kể lại câu chuyện về người lình trong bài ( có sử dụng yếu tố nghị luận độc thoại, đối thoại, độc thoại nội tâm

By aihong

dựa vào bài ánh trăng kể lại câu chuyện về người lình trong bài ( có sử dụng yếu tố nghị luận độc thoại, đối thoại, độc thoại nội tâm

0 bình luận về “dựa vào bài ánh trăng kể lại câu chuyện về người lình trong bài ( có sử dụng yếu tố nghị luận độc thoại, đối thoại, độc thoại nội tâm”

  1. 1. Mở bài

    – Dẫn dắt, giới thiệu bản thân và hoàn cảnh câu chuyện

    2. Thân bài

    a. Tuổi thơ trong ký ức người lính

    – Tôi sống cùng sông rừng biển cả, hòa mình trong thiên nhiên mát lành và hồn nhiên vô lo vô nghĩ.

    – Chiến tranh bất ngờ ập đến, nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc và bảo vệ quê hương, tôi cùng các bạn lên đường nhập ngũ.

    – Những năm tháng chiến tranh gian khổ, tôi vẫn hòa mình giữa thiên nhiên núi rừng chiến khu, cảnh vật ít nhiều có sự thay đổi.

    – Thế nhưng mỗi lần ngẩng đầu lên, vầng trăng tình nghĩa vẫn yên lặng ở đó. Tôi cứ ngỡ bản thân sẽ không bao giờ quên vầng trăng ấy, vậy mà…

    b. Cuộc sống đầy đủ tiện nghi thời hiện đại

    – Hai miền Nam – Bắc của Tổ quốc được thống nhất, độc lập và tự do. Tôi may mắn sống sót nên rời đơn vị và trở về quê nhà, sống một cuộc sống bình thường, an ổn.

    – Con trai tôi ngỏ ý đưa bố lên thành thị sinh sống, tôi chuyển về thành phố xa hoa rực rỡ ánh đèn.

    – Căn nhà tôi sinh sống đầy đủ tiện nghi, tôi thong thả tận hưởng. Gian khổ khó nhọc trước kia bỗng chốc phai mờ trong tâm trí.

    – Những ký ức cùng vầng trăng tình nghĩa cũng vô tình bị lãng quên từ bao giờ chẳng hay.

    c. Sự bừng tỉnh và hối hận

    – Ánh sáng vầng trăng đã đột nhiên ghé tới, đánh thức tâm hồn và gợi lên nhiều cảm xúc khó tả.

    – Trên cao, trăng vẫn tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng bàng bạc bao phủ khắp muôn nơi.

    – Tôi hối hận bừng tỉnh, nhận ra bấy lâu bản thân đã thờ ơ hững hờ với quá khứ tình nghĩa, với vầng trăng chung thủy.

    – Tôi khi ấy, lãng quên quá khứ nhiều gian lao là sống vô tâm và ích kỷ.

    – Đau thương mất mát vẫn âm ỉ dày xéo trong lòng dân tộc bởi lẽ chiến tranh lùi xa nhưng dấu vết nó in hằn trên dáng hình dân tộc vẫn còn.

    – Khi cả nhân dân đang gắng gượng vượt lên quá khứ thì tôi lại vui vẻ tận hưởng cuộc sống đầy đủ vật chất

    3. Kết bài

    – Khép lại dòng cảm xúc và nêu bài học chiêm nghiệm của bản thân

    Trả lời

Viết một bình luận