em hãy viết đoạn văn tả cảnh hoàng hôn buông xuống trên đường đi học về của em trong đoạn văn có sử dụng từ trái nghĩa và câu ghép

By Abigail

em hãy viết đoạn văn tả cảnh hoàng hôn buông xuống trên đường đi học về của em trong đoạn văn có sử dụng từ trái nghĩa và câu ghép

0 bình luận về “em hãy viết đoạn văn tả cảnh hoàng hôn buông xuống trên đường đi học về của em trong đoạn văn có sử dụng từ trái nghĩa và câu ghép”

  1. @Meoss_

      Trên đường đi học về lúc này, Mặt Trời đã bắt đầu lặn xuống, tôi thả hồn để cảm nhận cảnh sắc xung quanh. Bầu trời bắt đầu thay đổi sắc diện, không còn trong sáng và trăng trắng của mây nữa mà thay vào đó là ánh hoàng hôn vàng cam. Mọi thứ trở nên yên bình, tĩnh lặng và ấm áp hơn bao giờ hết. Trên đường, nhìn lên bầu trời, những đám mây đang lẩn trốn đến một phương trời khác để sáng mai sẽ quay lại nơi đây. Một khoảng trống hiện lên rõ ràng trên bầu trời thoáng đãng. Không còn sự ồn ào, náo nhiệt của tiếng xe cộ chạy rầm rập nữa, cũng vơi đi tiếng chim lảnh lót tung cánh trên những tán lá cây. Các bác nông dân trên đồng cũng cùng nhau trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, mệt mỏi. Và bây giờ, chỉ còn tôi và mấy đứa bạn đang nhanh chân trở về kẻo trời tối.

    – Các cặp từ trái nghĩa gồm:

    + Sáng >< tối;

    + Ồn ào >< tĩnh lặng.

    – Câu ghép: gạch chân

    Trả lời
  2.    Khi mặt trời dần dần buông xuống, cảm giác đang từ từ lặn xuống dưới đáy đại dương sâu thẳm. Khi chỉ còn những tia nắng hấp hối đang dần tắt, em vội vã đi về nhà sau một buổi học chiều đầy mệt nhọc. Nhưng có điều gì đó đang líu giữ em lại đi chầm chậm, cảm nhận được không khí trong tiết trời mùa thu đầy gió mát. Nhìn xa xăm, đôi diều sáo đang lượn nhào từng khung và đôi chim ưng đang hoà mình vào gió, mây dần vô hình trước tầm mắt của em. Hàng lúa đang vẫy chào từng khúc, mùi ổi chín khiến em ngây ngất lòng, tạo ra một cảm xúc dâng trào khó tả, thật bình yên, tĩnh lặng. Một bức tranh hoàng hôn tuyệt đẹp, nếu có tài năng như một hoạ sĩ thì chắc chắn nó là một đề tài tuyệt trác đối với em. Ngọn núi nhấp nhô trải dài chân trời đã dần che khuất, dòng nước đang chảy chậm lại, hàng cây như đang rì rào với gió đu đưa như nhịp điệu của thời gian. Chợt nhận ra, giờ đã quá muộn rồi, mẹ như thúc đẩy em gián tiếp về nhà, nhưng nghĩ lại làng quê mình, đất nước mình không chỉ đẹp mà còn thơ mộng biết mấy, chỉ muốn thốt lên rằng: ” Em yêu quê hương “.

    – Từ trái nghĩa ” có – không “

    – Câu ghép in đậm.

    Trả lời

Viết một bình luận