Hãy chứng minh “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có bằng 1 đoạn văn.
Hãy chứng minh “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có bằng 1 đoạn văn.
By Jasmine
“Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có”. Nhận định của Hoài Thanh vô cùng đúng đắn vì nó phản ánh thực tế tâm trạng, cảm xúc của con người trước một tác phẩm văn học. Đọc những trang văn viết về người nông dân, dù chưa từng gặp, chưa từng thấy nhưng ta cũng rất thương xót. Hình ảnh họ trong thân phận con tằm, con kiến làm ta xót xa. Hay như khi tìm hiểu về câu chuyện gia đình trong Cuộc chia tay của những con búp bê, chúng ta có gia đình hạnh phúc nên chưa hiểu về chia li. Nhưng chắc chắn, câu chuyện của anh em Thành và Thủy sẽ mãi ám ảnh ta. Thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến hay bi kịch về cuộc đời bảy nổi ba chìm của họ làm con người thấy thương, thấy xót và đồng cảm vô cùng, vô tận. Văn chương chính là sự rung cảm của con người trước những mảnh đời, số phận và con người. Mỗi tác phẩm văn chương chính là một trải nghiệm, một khám phá mới của ta trong đời sống.
Hoài Thành là nhà phê bình văn học nổi tiếng của Việt Nam. Ông có tác phẩm nổi tiếng thi nhân Việt Nam đã chắp cánh cho thơ ca ngày càng phát triển. Trong đó có bài ” Ý nghĩa văn chương” đã khẳng định ý nghĩa và công dụng của văn chương qua nhận định.
” Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có”.
Ý kiến của Hoài Thanh đã khẳng định vai trò to lớn của văn chương trong cuộc sống con người. Văn chương bồi đắp tư tưởng tình cảm tâm hồn cho ta khiến đời sống tinh thần của ta mỗi ngày một phong phú để ta sống chân thành nhân ái vị tha hơn cuộc sống mỗi người một thêm tốt đẹp.
Xứ mệnh cao cả trước hết của văn chương là gây cho ta những tình cảm ta chưa có. Đó là những tình cảm trước khi đọc văn chương dựa nảy sinh trong lòng ta. Đến với văn chương ta tiếp nhận thêm những tư tưởng tình cảm tốt đẹp.
Từ khi ta mới sinh ra, còn nhỏ ta chưa biết Bác Hồ, chưa một lần gặp bác. Nhưng khi biết đọc tác phẩm văn chương ta thấy bác muôn vàn kính yêu. Người đã hi sinh cả đời cho dân cho nước. Minh Huệ đã viết về một đêm trong vô vàn đêm không ngủ của người: