hãy tưởng tượng và kể lại cuộc trò chuyện giữa em với chiếc bàn học Viết dàn ý và bài văn nha

By Kylie

hãy tưởng tượng và kể lại cuộc trò chuyện giữa em với chiếc bàn học
Viết dàn ý và bài văn nha

0 bình luận về “hãy tưởng tượng và kể lại cuộc trò chuyện giữa em với chiếc bàn học Viết dàn ý và bài văn nha”

  1. 2. Bài tham khảo nha

    a) Mở bài
    – Giới thiệu về cái bàn học ở lớp em. Đó là cái bàn học ở lớp của em năm nào? Bàn liền ghế hay bàn và ghế rời nhau?
    b) Thân bài
    – Tả hình dáng cái bàn em ngồi học ở lớp:
    + Chiều dài của bàn là bao nhiêu? (khoảng 40 cm).
    + Chiều ngang của bàn là bao nhiêu?
    (khoảng 35 cm).
    + Chiều cao của bàn, của ghế? (bàn cao khoảng 65 cm, ghế cao khoảng 40 cm).
    + Màu sắc của bàn: Bàn có màu nâu nhạt, quét một lớp sơn bóng.
    – Công dụng của bàn: giúp em học tập.
    c) Kết bài
    – Tình cảm của em đối với bàn: Bàn như người bạn thân thiết của em. Em luôn lau bàn sạch sẽ và không dùng dao khắc vào bàn. Sau khi học xong, trước lúc ra về, em thường gấp bàn lại cẩn thận.

    Trả lời
  2. Dàn ý:

    – Mở bài: + Nêu tình huống nghe được cuộc trò chuyện giữa với chiếc bàn học.

    – Thân bài:

    Kể lại nội dung cuộc trò chuyện của cái bàn học.+ Bàn đau đớn, kêu rên – tâm trạng buồn chán.+ Cái bàn, ghế bên cạnh đều có chung tâm trạng buồn, lo âu, tức giận, oán trách những cô cậu học sinh ý thức kém không hiểu biết về giá trị của bàn ghế đối với học sinh.+ Thầm ghen tị với bàn ghế bên cạnh đã may mắn không bị như mình.+ Ghế mong muốn các bạn học sinh giáo dục nhiều hơn về lợi ích của bàn ghế có ý thức bảo vệ của công.+ Thái đọ của bản thân khi nghe câu chuyện, cảm thông, tức giận cho chiếc ghế bất hạnh tự hứa sẽ chăm sóc…hiểu giá trị của bàn ghế đối với mỗi học sinh trong học tập.

    Kết bài: – Suy nghĩ của bản thân về cuộc trò chuyện nghe được.– Nhắc nhở mọi người cần bảo vệ của công.

    Ông mặt trời từ từ thức dậy sau những đám mây bồng bềnh kia. Những ánh nắng chói chang thì nhau chiếu xuống trần gian.Một buổi sáng với đầy niềm vui và sức sống. Hôm nay đến phiên tổ em trực nhật nên em phải đến trường sớm.Em liền vội đến trường. Đi trên hành lang tầng 2, em bỗng nghe thấy tiếng thì thầm của ai đó. Càng đến gần lớp học của em, tiếng thì thầm lại càng rõ.Rồi tình cờ em đã nghe được cuộc tâm sự của chiếc ghế gãy với chiếc bàn.

     Đầu tiên chị ghế nói với giọng đầy nghẹn ngào:

    – Sao đời tôi lại khổ vậy trời! Trước kia tôi là một chiếc ghế rất đẹp , bao bọc là một màu sơn bóng loáng và mùi gỗ thơm phức vậy mà bây giờ …

     Bàn an ủi:

    – Thôi ghế ơi , đừng buồn nữa, hãy kiềm chế cảm xúc của cậu lại

     Ghế bắt đầu kể:

    – Ngày ấy tôi còn là một chiếc ghế vô cùng mới và đẹp. Hai ngày sau khi được làm ra, tôi được chuyển đến trường học này. Được sống ở đây tôi vui lắm! Và niềm vui của tôi chính là được giúp các bạn học sinh học tập thật tốt. Vậy mà hôm trước chiếc chân  yêu quý của tôi đã bị mấy cậu học trò nghịch ngợm làm gãy mất. Nếu tôi mà mất một chân thì tôi sẽ phải vào cái nhà kho tối tăm ấy, làm bạn với lũ gián, tôi không muốn đâu, hu hu….

     Bạn nói với giọng đầy cảm thông:

    – Số phận đã như thế rồi, cậu hãy chờ bác thợ mộc đến và cứu lấy cái chân của cậu thôi!

     Ghế than vãn:

    – Chờ, chờ cho đến khi nào hả bàn? Có ai quan tâm tới tôi đâu. Nếu các bạn học sinh mà quan tâm đến tôi thì họ đã không bao giờ để tới nằm quằn quại trong đau đớn thế này rồi!

     Chiếc bàn nói tiếp:

    – Nghe cậu nói vậy tôi cũng không biết đời tôi sẽ ra sao! Có thể là ngày mai, ngày mốt hay ngày kia, tôi cũng có thể nằm quằn quại trong đau đớn như cậu vậy. Cứ nghĩ đến là lòng tôi lại thấy bất an

     Chiếc ghế tiếp lời sau một hồi im lặng:

    – Còn có thể nói gì được nữa. Số phận đã an bài chúng ta phải như thế, không ai trong chúng ta có thể thay đổi được nữa!

     Rồi tiếng học sinh nói chuyện ngày một lớn dần đã lấn át cả tiếng nói chuyện của bàn và ghế. Em chợt nghĩ lại , chiếc bàn và chiếc ghế là những vật vô tri vô giác mà còn biết tâm sự về cuộc đời, biết đau đớn thử hỏi những người làm gãy chân của chiếc ghế , những người đó có tâm hồn mà có hiểu được nỗi đau của mình gây ra cho những đồ vật xung quanh.

     Qua cuộc nói chuyện của bạn và ghế em mới hiểu được rằng không chỉ có con người mà đồ vật cũng biết tổn thương về mặt thể xác và tinh thần. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và giữ gìn, bảo vệ những đồ vật xung quanh mình.

    Trả lời

Viết một bình luận