kể hộ mk một kỉ niệm khó quên về tình bạn thanks

By Genesis

kể hộ mk một kỉ niệm khó quên về tình bạn
thanks

0 bình luận về “kể hộ mk một kỉ niệm khó quên về tình bạn thanks”

  1. Có những người tưởng như những vũ trụ riêng tư xa cách nhau ngàn dặm nhưng vì một biến cố nào đó mà xích lại gặp nhau và bên nhau. Tôi và Nga cũng đã có một tình bạn với những kỉ niệm khó quên như thế.

    Bạn Nga có vóc dáng nhỏ nhắn, thân hình mảnh khảnh nhưng rất khỏe, mái tóc dài thường buông xõa lúc ở nhà và được cột gọn gàng khi đến trường. Với gương mặt sáng cùng chiếc mũi thanh tú, Nga rất thông minh. Bạn là học sinh giỏi nhiều năm liền ở lớp. Vua siêng năng lại sáng dạ, học đâu hiểu đây và nhớ bài lâu, Nga được các bạn mến phục. Nga tốt lắm, luôn giúp đỡ những bạn gặp khó khăn về học tập lẫn sức khỏe.

    Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhụy ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

    – Nga ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

    Nga bĩu môi:

    – Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.

    Tôi và Nga mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Nga vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Nga giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

    – Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: “Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác”. Tôi và Nga nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.

    Đến giờ đã ba năm kể từ ngày tôi đi chơi với Nga nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được ngày ấy vì nó đã khắc sâu vào trong tâm trí của tôi. Ngày ấy, là một kỉ niệm khó quên, một kỉ niệm tình bạn đẹp.

    THẤY HAY THÌ CHO MK XIN CTLHN+5S NHÉ

    CHÚC BN HK TỐT 

    MK CẢM ƠN BN NHÌU AK

    Trả lời
  2.    mình tự viết nhá 

     Kỉ niệm khó quên về tình bạn

    Có lẽ mỗi con người chúng ta đều có một kỉ niệm đáng nhớ , khó quên về tình bạn , ngay cả em cũng thế . Em và Ngọc cũng đã có 1 tình bạn với những kỉ niệm không thể nào quên.

       Em với Ngọc chơi với nhau từ thuở bé nên chúng em gắn bó thân thiết với nhau lắm. Giữa chúng em có rất nhiều kỉ niệm đẹp và đáng nhớ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà không bao giờ có thể quên được đó là một lần cúp học đi chơi của hai bọn em.Em còn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mùa hè nóng bức và ngột ngạt. Cái nóng từ đường bốc lên khiến ai cũng cảm thấy mệt mỏi và khó chịu. Ngọc đèo em trên con xe đạp nhỏ để đi đến lớp học thêm. Hai đứa vừa đi vừa than vì nóng như vậy mà phải đi học. Bỗng trong đầu em liền lóe lên một ý tưởng và em bảo với Tâm:

    – Ê mày ơi hay là tao với mày thử một lần trốn học đi. Nay nóng thế này học cũng không vào đầu được đâu.

    Nghe em nói vậy Ngọc lo sợ và từ chối:

    – Thôi đi học đi nhỡ thầy mà biết thầy gọi điện cho phụ huynh đấy.

    – Thôi lớp đông thế chắc thầy không để ý đâu. Thôi đi đi… Nhá?

    Và cuối cùng sau một hồi năn nỉ mãi Ngọc quyết định sẽ cúp học cùng với em. Vì vậy nên chúng em không đến chỗ học thêm nữa mà rẽ sang một địa điểm khác. Tối hôm đó chúng em đã đi ăn và đi chơi với nhau suốt cả buổi. Chúng em tự thưởng cho mình nhiều món ăn vặt lắm nào là xúc xích, lạp sườn, khoai tây chiên… rồi hai đứa đạp xe ra bờ hồ ngồi ăn kem hóng mát. Tuy cả hai đều lo sợ sẽ bị bắt nhưng chúng em thấy rất vui và thoải mái. Tâm và em đã có thời gian tâm sự với nhau rất nhiều chuyện từ chuyện trường lớp đến bạn bè, gia đình… Nhờ có buổi tối đó mà chúng em hiểu nhau nhiều hơn và trở nên càng gắn bó thân thiết.

    Sau đó chúng em đã trở về nhà và một điều không hay đã xảy ra đó là cả bố mẹ em và bố mẹ Ngọc đều đã biết chúng em trốn học đi chơi. Lúc đó hai đứa đều phải xin lỗi bố mẹ rối rít và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Vì vậy nên bố mẹ cũng bỏ qua cho hai đứa chúng em lần này.

    Dẫu biết rằng đó là một việc làm sai trái và không nên làm nhưng giờ nghĩ lại em vẫn thấy rất vui . Đó là kỉ niệm mà có lẽ cả em và Ngọc sẽ khắc sâu vào trong lòng và nhớ suốt đời và không bao giờ có thể quên được .

                 NHỚ VOTE CHO MÌNH NHÉ 

    Trả lời

Viết một bình luận