kể về một người mà em yêu quý ( bà ngoại )

By Eliza

kể về một người mà em yêu quý ( bà ngoại )

0 bình luận về “kể về một người mà em yêu quý ( bà ngoại )”

  1. Trên đường đi học về em chợt thấy một bạn nhỏ đang nắm tay bà của mình, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện ở lớp cho bà nghe. Lúc đó, nỗi nhớ bà trong lòng em dâng lên. Bao kỉ niệm với bà ùa về trong kí ức.

    Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu sạm hằn rõ những dấu vết của thời gian. Đôi tay bà gầy guộc. Dáng người nhỏ lúc nào cũng tất bật, vội vã. Bà em là một người nhân hậu, bà rất chu đáo, hay quan tâm đến mọi người xung quanh. Bà có nụ cười rất phúc hậu. Với con cháu lúc nào bà cũng hết mực yêu thương. Mỗi buổi sáng thức dậy bà đều quét tước, dọn dẹp quanh nhà, cho gà ăn. Đến trưa bà lại chuẩn bị bữa cơm chờ mọi người đi làm về.

    Bà em là một người giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn bà cũng sẵn sàng giúp đỡ. Với ai bà cũng rất cởi mở nên mọi người trong xóm cũng thường hay lui tới nhà bà em để trò chuyện. Bà thương con cháu lắm. Vì gia đình em ở thành phố nên mỗi năm chỉ về nhà vài ba lần lần vào dịp nghỉ lễ. Những ngày em về quê bà rất nuông chiều em, bà chuẩn bị bao nhiêu đồ ăn ngon cho em. Mỗi sáng thức dậy, em lại được cùng bà ra vườn hái rau về nấu bữa sáng cho cả nhà. Đến khi nhà em chuẩn bị lên xe trở về thành phố, bà dặn dò cẩn thận mọi thứ. Mỗi lần như thế, bà lại đứng lặng để nhìn theo chiếc xe khách đến khi xe chạy khuất phía cuối đường. Em biết lúc ấy bà đã khóc, bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Em chỉ muốn chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu.

    Em nhớ có lần em mắc lỗi, bị bố mẹ mắng em đã trốn cả một buổi trưa, không về ăn cơm. Không ngờ đến lúc trở về bà vẫn ngồi trước hiên nhà chờ em. Không những thế bà còn đợi em về để cùng ăn vì nghĩ em không hay ăn cơm một mình. Hôm đó em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Vì sự bướng bỉnh của mình mà bà phải chịu khổ cực. Kể từ đó dù có giận đến đâu em cũng cố gắng bình tĩnh và suy nghĩ kĩ mọi việc. Ngày thường bà cũng dạy cho em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm của bà. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt.

    Trong nhà hễ có ai ốm là bà chăm sóc tận tình, chu đáo. Có những đêm em bị ốm, bà đã thức trắng để trông cho em ngủ. Bà bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác sao mà ấm áp đến thế. Có bà ở bên mọi thứ thật yên bình. Em luôn nhớ mãi những câu chuyện cổ tích bà hay kể, những câu chuyện đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở thơ bé. Bà còn hay kể chuyện từ ngày bà còn trẻ, chúng em ngồi quanh phản tròn xoe mắt lắng nghe bà kể từng chi tiết. Chúng em thấy hứng thú lắm bởi câu chuyện nào bà kể cũng thú vị.

    Em luôn muốn được sống bên bà để được bà yêu thương chăm sóc và có thể chăm sóc, phụng dưỡng bà. Em muốn có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia để được ríu rít tâm sự mọi chuyện vui buồn ở lớp cho bà nghe.

    Trả lời
  2. Lúc bé ai chắc hẵn cũng đã được bà kể cho những câu chuyện cổ tích hay và ý nghĩa. Và tôi cũng vậy bà ngoại là người luôn kể cho tôi những câu chuyện cổ tích đó.

       Bà là người mang lại cho tôi nhiều cảm xúc nhất vì khi bà kể chuyện tôi như lạc vào thế giới thần tiên ấy. Bà tuổi đã cao nên những nếp nhăn ngày càng rõ , tóc đã dần bạc ngoại hình của bà thay đổi hơn lúc xưa nhiều. Nhưng chỉ có duy nhất một điều bà không bao giờ thay đổi là tình cảm bà dành cho các cháu ở trong nhà. Tuy đã già, nhưng bà không chịu nghĩ ngơi mà bà lại đi nấu những món ăn ngon cho các cháu. 

     Con yêu bà lắm, con yêu bà như lúc bà yêu thương, dỗ dành con. Con mong bà sẽ luôn khỏe mạnh để có thể kể cho con những câu chuyện cổ tích và nấu những món ăn ngon nữa bà nhé!

    Trả lời

Viết một bình luận