Miêu tả hình ảnh em bé bán vé số. Ko copy mạng.Ai lm hay mk cho 5vote nha

By Kinsley

Miêu tả hình ảnh em bé bán vé số. Ko copy mạng.Ai lm hay mk cho 5vote nha

0 bình luận về “Miêu tả hình ảnh em bé bán vé số. Ko copy mạng.Ai lm hay mk cho 5vote nha”

  1.  Một ngày nọ, em đi bộ trên một con đường. bỗng thấy có một em bé nhỏ và gầy đang tới tấp xin những người đi đường mua hộ.

    Em bé đó khoảng chừng chín  tuổi. Dáng người em gầy guộc, ốm yếu như cây non không được chăm bón .Trong đôi bàn tay bé bỏng, ốm yếu của em là một xấp vé số khá dày. Em từ từ, chậm rãi rảo bước trên lề đường. Khuôn mặt thoáng vẻ lo âu, đôi mắt đen lay láy đang đượm một nét buồn khó tả. Chiếc áo mỏng manh màu trắng đục phất phơ trong làn gió thoảng qua. Mái tóc vàng hoe của em lòa xòa xuống trán, trông em thật mệt mỏi. Miệng em khô như trời hạn, thoáng vẻ buồn rầu. Đôi chân em mốc trắng vì bụi đường bám phải, đôi chân nhỏ nhưng trông thật phong trần, lúc đi chậm chạp như trầm tư, suy nghĩ, lúc bước nhanh như vội vã với thời gian. Thấy rải rác những hàng quán còn mở cửa, em cất tiếng rao. “Vé số đây!Vé số đây!” Tiếng rao vang vọng nhưng không ai đáp lại, không một lời hỏi han và tiếng rao của em cũng tràn đầy sự tuyệt vọng. Có lỗ ai cũng mệt mỏi sau một ngày lao động nên đã vô tình với tiếng rao và hình ảnh đáng thương ấy. Họ có biết đâu rằng em bé đang thút thít khóc vì buồn tuổi lo âu. Những giọt nước mắt cứ tuôn ra như để làm vơi đi nỗi buồn từ sâu thẳm lòng em. Hình ảnh em bé đi lang thang trên đường phố thật đáng thương. Em vẫn cứ đi. Đi cho đến bao giờ? Tôi đặt ra câu hỏi nhưng chưa có câu trả lời, tôi chỉ biết rằng cuộc đời những em bé bất hạnh chẳng khác nào đám lục bình trôi theo dòng nước mà không biết mình sẽ trôi dạt về đâu. Tương lai các em chỉ một màu xám đơn điệu.

     Từ ngày tôi nhìn thấy em bé đi bán vé số ấy. Tôi đã tự dặn lòng mình phải học gỏi, chăm ngoan để không phải làm lụng vất vả như em ấy. Và tôi cũng rèn luyện lòng thương người của mình, sau này lớn lên có tiền tôi sẽ đi làm từ thiện.

    .

    XIN TLHN Ạ! NẾU EM CHO A TLHN THÌ SẼ GIÚP ÍCH CHO TEAM A ĐÓ!

    Trả lời
  2.  “Vé số đây, vé số chiều sổ đây!”

       Đang ngồi với ba trong quán giải khát ở ngã tư đường về, nghe tiếng rao, tôi quay nhìn thấy một em bé tay cầm một xấp vé số đang bước vào.

       Em bé trạc chừng tám, chín tuổi. Dáng người gầy gầy cao. Em mặc chiếc áo sơ mi thâm kim màu trắng ngà vì đã cũ. Chiếc quần tây cũng chắng khác gì hơn. bạc phếch, nhan nheo, sờn cả hai gối. Gương mặt em thon thả đôi mắt trông lanh lợi, thoáng chút u buồn.

       Em mời hết người này đến người kia trong quán. Nhất là những lúc khách vừa trả tiền nước, em chạy đến ngay với hy vọng người ta sẽ dùng số tiền lẻ thối lại để mua ít tờ vé số.

       Nhưng em bị từ chối bằng thái độ lạnh lùng, ánh mắt dửng dưng của mọi người. Rồi có bàn gọi em đến. Một ông khách to người, mập phệ ngồi dựa ngửa, xoè vé số ra, nhích nhích từng tờ để dò. Ồng ta có vẻ hứng thú như thế sắp được cả ván bài to. Có những vé, chi còn cách vài số nữa là trúng độc đắc, ông khách ấy vỗ tay đen đéc vào đùi la lên tiếc rẻ. Những người cùng bàn bu quanh lại nhìn xem, bàn tán xôn xao. Còn em bé thì đứng kế bên đó chờ đợi. Chắc em cũng đang cầu mong cho khách trúng nhiều để em bán đắt hơn. Khi khách mua và trá tiền xong, em liền thoáng bước sang bàn khác, miệng không ngớt rao mời, giới thiệu vé số các tỉnh.

    #No Name

    Trả lời

Viết một bình luận