miêu tả tất cả: Một em bé từ 4-5 tuổi Một cụ già cao tuổi Cô giáo đang say sưa giảng bài Viết 7 câu

By Sarah

miêu tả tất cả:
Một em bé từ 4-5 tuổi
Một cụ già cao tuổi
Cô giáo đang say sưa giảng bài
Viết 7 câu

0 bình luận về “miêu tả tất cả: Một em bé từ 4-5 tuổi Một cụ già cao tuổi Cô giáo đang say sưa giảng bài Viết 7 câu”

  1. *) Một em bé từ 4 – 5 tuổi :

    Em gái tôi năm nay tròn 5 tuổi , tôi hay gọi em là Bống . Bống có mái tóc đen ngắn ôm trọn lấy khuôn mặt tròn bầu bĩnh của em . Đôi mắt em tròn và đen láy , luôn mở to nhìn mọi thứ bằng một ánh mắt long lanh. Cái mũi nhỏ xinh cùng với cái miệng chúm chím hồng càng khiến gương mặt của em dễ thương hơn . Dáng người em nhỏ bé , khi mặc những bộ đồ công chúa trông rất đáng yêu . Bống hay cười , và mỗi lần cười , em đều lộ ra hàm răng sún do ăn kẹo nhiều cùng với chiếc má lúm xinh xinh bên má phải.

    *) Một cụ già cao tuổi :

    Ông An – hàng xóm kế bên nhà tôi năm nay đã 92 tuổi rồi . Tuổi tác cao lại ốm yếu bệnh tật khiến ông trông gầy gò và nhỏ bé  . Chiếc lưng của ông đã còng xuống do bao nhiêu gánh nặng đè lên vai và tóc ông cũng đã bạc trắng theo thời gian . Gương mặt ông hốc hác , xanh xao và gần nhưu chỉ còn da bọc xương. Ông luôn nhìn đám trẻ con chơi đùa ngoài bãi bằng một ánh mắt trìu mến . Có lẽ ông ước ao có con cháu sum vầy trong gia đình . Vợ mất sớm , một mình ông tần tảo nuôi con mà anh Tâm – con ông lại ra đi trong một vụ tai nạn . Thật chua xót khi nhìn cảnh kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Nhìn ông cụ trong bộ áo nâu cũ kỹ , tôi lấy làm thương lắm nên hay dắt em sang chơi cho ông vui.

    *) Cô giáo đang say sưa giảng bài :

    Trong lớp học , tiếng nói của cô giáo trầm ấm vang lên lấn át tiếng bút ghi sột soạt của học sinh , tiếng lá khô rơi ngoài cửa sổ. Trên vục giảng , một cô giáo trẻ với niềm yêu nghề tha thiết , trong bộ áo dài hồng nhạt đang say sưa giảng bài . Cô vừa nói vừa viết , chiếc bảng xanh chẳng mấy chốc đầy chữ , bụi phấn rơi nhẹ nhàng . Cô giảng bài hay đến nỗi học sinh như bị hút hồn vào , chăm chú nghe giảng và ghi chép , không một ai mất tập trung. Nhìn học sinh chăm chú học , cô giáo khẽ mỉm cười nhẹ . Có lẽ đây chính là một niềm hạnh phúc đối với một người làm nghề giáo , dành hết tâm huyết và khả năng để truyền dạy tri thức cho các mầm non tương lai của đất nước , không quản khó khăn làm ” nguời đưa đò ” chắp cánh ước mơ và đưa học sinh đi tìm kiếm và khám phá tri thức mới.

    Trả lời
  2. Miêu tả một em bé từ 4-5 tuổi.

    Na là nhỏ hàng xóm dễ thương mà em rất thân.

    Trông bé không khác gì một thiên thần nhỏ. Na có thân hình mập mạp, tròn trịa. Da bé trắng hồng, mịn màng lắm. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm lấy mà thơm, mà nựng lên đôi má phúng phính lúc nào cũng thơm thơm mùi sữa. Cặp mắt Na to, tròn, sáng như hòn bi ve. Mái tóc hơi nâu nâu, xoăn tít, giống bố như đúc. Cái mũi bé hơi cao còn đôi môi thì lúc nào cũng đỏ mọng như được tô son. Bé thích nhất là chơi trò đóng giả làm cô Tiên. Những lúc đó, Na được mặc váy trắng tinh, đi giày búp bê màu hồng phấn và được chị Trâm tết tóc hai bên, buộc nơ màu hồng trông rất xinh. Na rất hay xấu hổ. Mỗi khi được khen, bé thường chạy ra ôm chầm lấy mẹ, dụi đầu vào lòng mẹ, không chịu buông. Mặt bé lúc đó đỏ bừng trông rất đáng yêu. Na rất thích vẽ và vẽ cũng rất đẹp. Mẹ mua cho bé hẳn một quyển vở và một hộp chì màu mới cứng. Na thích lắm. Mỗi tối, bé thường ngồi vào bàn “học bài” rất chăm chỉ. Na vẽ được rất nhiều tranh: có bức cả nhà đang đi chơi công viên, có bức lại vẽ chị Trâm đang múa hát. Lắm lúc cả chú mèo mun đang ngủ cũng trở thành nhân vật cho hoạ sĩ nhí thể hiện. Na ước mơ sau này trở thành một hoạ sĩ tài ba, vẽ thật nhiều tranh, tranh nào cũng thật đẹp để tặng ông bà, bố mẹ và cả chị Trâm nữa.

    Miêu tả một cụ già cao tuổi.

    Cạnh nhà em có một bà cụ sống một mình. Vì con cháu bà đều đi làm ăn xa nên bà chỉ sống một mình với chú cún. Thỉnh thoảng, bà thấy em không phải đi học là gọi ngay sang chơi với bà. Em cũng quý bà lắm. Năm nay bà đã ngoài bảy mươi tuổi. Ở cái tuổi cuối đời, bà vẫn còn minh mẫn, khỏe mạnh và nhanh nhẹn lắm. Mỗi lần em sang chơi, bà lại kể chuyện rồi đem đồ ăn trong nhà ra cùng ăn với em. Bà thường bảo ở nhà một mình, bà không muốn ăn. Rồi lại nói, vì có đứa cháu bằng tuổi em nên rất quý em. Bà sống một mình, lâu lắm mới thấy con cháu về chơi nên thấy buồn cũng phải. Mẹ  em cũng hay nói em sang đó cho bà đỡ buồn. Bà đẹp lắm. Dù mái tóc đã bạc trắng, làn da đã bị sỉn màu nhiều nếp nhăn nhưng mỗi lần bà cười, gương mặt bừng sáng của bà khiến em cảm thấy ấm áp đến lạ. Đôi tay là gầy gò nhăn nheo và thô ráp. Bà bảo do hồi xưa phải làm nhiều việc nặng nên tay đã chai sạn cả rồi. Bà thường mặc bộ quần áo bà ba bằng lụa mềm. Người bà lúc nào cũng có một mùi trầu thơm thoang thoảng hệt như mùi trầu trên người nội em. Nội em đã đi xa cách đây vài năm, bởi thế mỗi lần nhìn bà, em lại nhớ đến nội. Bà làm bánh rất giỏi. Mỗi lần em sang chơi, bà lại trổ tài làm bánh. Khi thì bà làm bánh rán, khi thì bánh xèo, tết trung thu lại có bánh trung thu. Bánh bà làm rất hợp khẩu vị với em, nên em thích lắm. Nhiều buổi tối, em và bà lại nằm ở hiên nhà, bà kể cho em nghe những câu chuyện thời kháng chiến, những thời kỳ khó khăn của đất nước. Em thực sự rất thích nghe bà kể chuyện. Đôi khi em nghĩ có lúc nào con cháu bà về đưa bà đi mãi mãi không. Vậy là em sẽ không có người chơi cùng mỗi khi em buồn. Bà là một tấm gương sáng về nhân cách giúp em noi theo. Những bài học của bà rất hữu ích đối với những đứa trẻ còn non nớt như em.

    Miêu tả cô giáo đang say sưa giảng bài.

    “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Khi hát những câu hát này em lại nhớ ngay đến cô Chín , cô giáo chủ nhiệm lớp 5D và cũng là người dìu dắt chúng em trong năm học vừa qua.

    Cô giáo lớp em có một dáng người thon gọn, cân đối, mái tóc đen bóng luôn được cô xõa ngang vai khiến cho bạn nữ nào cũng phải trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan của cô đôi mắt to, đen láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt thương yêu, trìu mến. Mũi cô thanh tú, đôi môi luôn nở những nụ cười thân thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng, đều tăm tắp. Cô sở hữu một làn da trắng hồng, trang điểm chút phấn. Mặc dù trên mặt cô đã có nết nhăn nheo thể hiện cho sự lớn tuổi. Khi đến lớp, cô luôn mặc bộ áo dài trông rất thướt tha.

    Cô Nhàn rất tận tụy dạy chúng em, cô giảng bài rất hay. Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Hằng ngày, khi trống vào học vừa dứt cũng là lúc cô bước vào lớp. Sau vài phút ổn định và kiểm tra bài cũ, lời giới thiệu bài mới của cô vang lên cuốn hút cả lớp. Cô viết những nét chữ tròn trịa và mềm mại lên bảng. Cả lớp im phăng phắc chỉ còn nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt đưa trên giấy. Cô đọc bài, giọng của cô ngân vang ấm áp, thánh thót. Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Ánh mắt cô lúc dịu dàng tha thiết, lúc xa xăm vời vợi. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay với những ngón tay thon nhỏ lên vuốt vuốt mái tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trình bày câu trả lời. Bỗng “Tùng!Tùng!Tùng!” một hồi trống vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc nhưng cả lớp vẫn còn luyến tiếc vì lời giảng say sưa hút hồn, vì cử chỉ yêu mến và tình cảm cô dành cho học trò.

    Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô. Mỗi khi cô Nhàn giảng bài đều có sức hấp dẫn kì lạ và rất riêng. Cô đã tạo cho chúng em nhiều cơ hội khám phá những điều hay vẻ đẹp muôn màu của kiến thức. Điều đó làm chúng em thích thú và ước ao cô luôn là cô giáo dạy chúng em trong những năm học tới.

    Đánh máy mỏi tay lắm đó nha.

                                             CHO MÌNH XIN 5*, CẢM ƠN VÀ CTLHN NHÉ UuU.

    Trả lời

Viết một bình luận