MUA GIẦY Một người nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên b

By Bella

MUA GIẦY
Một người nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên bàn.Khi lên đến chợ, vào tiệm chọn giày, anh mò vào túi không thấy tấm giấy vẽ mẫu đâu, biết mình để quên ở nhà, anh ta nói với chủ tiệm:
– Tiếc thay tôi để quên cái mẫu đo ở nhà, để tôi chạy về lấy mẫu đến mới mua được.
Xong anh ta vội vàng chạy một hơi về đến nhà lấy cái mẫu chân mình, khi quay lại chợ thì chợ đã tan rồi. Rốt cuộc anh không mua được giày. Có người hỏi anh:
– Tại sao lúc đó anh không lấy ngay chân của anh mang thử giày, vừa thì mua có tốt không?
Anh ta trả lời:
– Phải tin vào mẫu hơn chứ.
1. xác định phương thức biểu đạt của đoạn văn
2. theo lời nhân vật trong truyện, tại sao anh ta phải chạy về nhà lấy bản vẽ mẫu chân thay vì lấy ngay chân để thử giày
3. dựa vào câu hỏi của người ở chợ, anh/chị hãy cho biết sai lầm của người mua giày là gì
4. câu truyện đem lại cho anh/chị bài học gì trong cuộc sống
5. anh/chị có thể đề xuất một nhan đề nào để tường minh ý nghĩa câu truyện
6. anh/chị có biết câu truyện cười hoặc ngụ ngôn nào có ý nghĩa tương tự không? kể lại ngắn gọn một truyện mà anh chị biết? (khoảng 3-4 câu)

0 bình luận về “MUA GIẦY Một người nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên b”

  1. 1, PTBĐ chính: tự sự

    2, Anh ta phải chạy về nhà lấy bản vẽ mẫu chân thay vì lấy ngay chân để thử giày vì anh ta bảo là phải tin vào mẫu đo kích thước trong bản vẽ hơn là việc trực tiếp thử giày ở cửa hàng

    3, Sai lầm của người mua giày đó là tư duy máy móc, dập khuôn và kém hiểu biết vì anh ta hoàn toàn có thể trực tiếp thử giày ở cửa hàng

    4, Bài học đó là sự xử lý linh hoạt, khôn khéo mọi tình huống trong cuộc sống.

    5, Nhan đề: Phải tin vào mẫu hơn chứ?

    6, 

    Truyện cười có nội dung tương tự:

    Đi chợ

    Có một cậu bé được bà sai đi chợ. Bà đưa cho cậu hai đồng và hai cái bát, dặn:

    – Cháu mua một đồng tương, một đồng mắm nhé!

    Cậu bé vâng dạ, đi ngay. Gần tới chợ, cậu bỗng hớt hải chạy về hỏi bà:

    – Bà ơi, bát nào đựng tương, bát nào đựng mắm?

    Bà phì cười:

    – Bát nào đựng tương, bát nào đựng mắm mà chẳng được.

    Cậu bé lại ra đi. Đến chợ, cậu lại ba chân bốn cẳng chạy về, hỏi:

    – Nhưng đồng nào mua mắm, đồng nào mua tương ạ?

    Trả lời

Viết một bình luận