Sau khi đọc văn bản “Bức thư của thủ lĩnh da đổ” (Xi-át-tơn), có ý kiến cho rằng: bảo vệ môi trường là bảo vệ cuộc sống của chúng ta. Em có đồng ý với

By Athena

Sau khi đọc văn bản “Bức thư của thủ lĩnh da đổ” (Xi-át-tơn), có ý kiến cho rằng: bảo vệ môi trường là bảo vệ cuộc sống của chúng ta. Em có đồng ý với ý kiến đó không? Vì sao (trả lời bằng một đoạn văn từ 10 đến 12 câu)?

0 bình luận về “Sau khi đọc văn bản “Bức thư của thủ lĩnh da đổ” (Xi-át-tơn), có ý kiến cho rằng: bảo vệ môi trường là bảo vệ cuộc sống của chúng ta. Em có đồng ý với”

  1.  Năm 1854, tổng thông Mĩ Phreng-klin Pi-ơ-xơ ngỏ ý muốn mua vùng đất rộng lớn của người da đỏ Đềmở mang hệ thống đường sắt, phục vụ cho việc khai thác các mỏ quặng quý.

     Thủ lĩnh các bộ tộc da đỏ là Xi-át-tơn đã gửi thư trả lời. Bức thư được đánh giá là văn bản có giá trị rất cao trong lĩnh vực bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường sống của con người.

     Đất đai đối với họ rất thiêng liêng. Đất là bà Mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ củng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngất hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình… những dòng sông, con suối đâu chỉ là những giọt nước mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi…

     Bảo vệ môi trường sống hiện nay là vấn đề thời sự nóng bỏng có tính chất toàn cầu, cả nhân loại đang quan tâm giải quyết.

    Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một áng văn hay, có giá trị lâu dài.

    Trả lời
  2. Thiên nhiên đã gắn bó chặt chẽ với con người ngay từ thủa sơ khai đến thời công nghiệp hiện đại, là môi trường sống không thể thiếu cho sự sinh tồn. Thế nhưng, những hành động vô ý thức của mọi người đã làm ảnh hưởng không nhỏ tới môi trường đang suy sụp và bị phá hoại ấy.

    Môi trường bao gồm môi trường tự nhiên và môi trường nhân tạo. Môi trường tự nhiên, đó là không khí ta hít thở, là dòng nước ta đang uống, là mặt đất ta đang đứng trên, là những cánh rừng bát ngát – lá phổi xanh của trái đất, là những ngọn núi cao hùng vĩ, là ánh sáng tươi tắn sáng sáng trải dài trên phố,… Môi trường nhân tạo, hay còn gọi là môi trường xã hội, là tất cả các nhân tố do con người tạo nên, là ngôi nhà ta đang ở, là cái xe ta đang đi, là ngôi trường ta đang học, là công viên ngày ngày ta đi dạo, là những di tích lịch sử mang đậm bản sắc văn hóa,……. Nói chung, chúng là cuộc sống thanh bình và ước mơ của mỗi người.
    Thế nhưng, chỉ vì cái lợi lộc trước mắt, mà đã hằng bao nhiêu lưỡi cưa sắc nhọn cứa vào thân gỗ, bao ngọn lửa bùng lên triệt tiêu cả khu rừng,…. Hàng triệu cây gỗ bị đốn xuống, hàng triệu khu rừng bị đốt cháy,… màu xanh dần biến mất, khí hậu không được điều hòa trở nên ngột ngạt, lũ lụt tràn về, mùa màng thất bát, dịch bệnh và thương vong…..; bỗng chốc khung cảnh quê hương tươi xanh yên bình nay chỉ còn đồi trơ đất trọc. Đó chẳng phải là tổn thất quá lớn vì ý thức mỗi người ngày một nhạt nhòa và rơi vào làng quên ?! Rồi những nguồn lợi vật chất quý giá như gỗ, hương liệu, thuốc, thực phẩm,…. dường như cũng bị cuốn vào những lưỡi cưa. Chỉ một hành động vô ý thức thôi, nhiều kẻ đã phá hủy tất cả những gì đẹp đẽ quý giá của rừng – những gì con người k thể tạo ra.
    Đâu chỉ có vậy, rừng còn là nơi cư trú của các loài động vật. Bắn chết cả một con voi chỉ để lấy được đôi ngà, săn bắt cả đàn hổ chỉ để có được bộ da, không ngần ngại cầm súng chỉ để thu lấy cặt sừng nai cứng cáp… Những loài thú quý hiếm cần bảo vệ, những loài thú đang đứng trước nguy cơ bị diệt vong,…. đều là do bàn tay phá hoại của con người. Những loài vật ấy nổi giận là điều không tránh khỏi, điển hình là việc “Voi húc chết người” ở Tân Phú – Đồng Nai. Sau khi diện tích rừng bị thu hẹp, không còn chỗ ở, đàn voi đã giận dữ tấn công làm 12 người chết, cho đến khi cả đàn được chuyển lên rừng Bản Đôn. Voi vốn là loài thông minh và cũng gắn bó với con người; nếu bạn đi xem xiếc, bạn sẽ thấy màn xiếc voi đặc sắc của những nghệ sĩ; vậy mà chúng cũng đã nổi giận. Đến khi nào thì con người sẽ bị diệt vong ?
    Môi trường là bầu không khí ta thở. Những nhà máy xí nghiệp hiện đại mà chúng ta vốn tự hào chính là khói xả bốc lên bầu trời, khói xả của ô tô liên tục phun ra đen bụi cả đường phố. Bầu không gian trở nên ngột ngạt và ô nhiễm, kéo theo sự diệt vong của các loài sinh vật. Tầng ô-zôn bị thủng ngày càng lớn, tia cực tím và tia tử ngoại chiếu xuống trái đất đem đến bão từ và bệnh tật. Mưa axit xảy ra làm hư hại mùa màng, giảm năng suất cây trồng, phá hủy các rừng cây, đe dọa cuộc sống của các loài sinh vật dưới nước và trên cạn, phá hoại các công trình kiến trúc xây dựng, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe con người….
    “Rừng vàng, biển bạc”. Mặt biển xanh vỗ về bãi cát trắng, con đò quê hương trôi êm đềm trên con sông, dòng suốt róc rách, cá bơi tung tăng. Tưởng tượng xem, nếu như bây giờ mặt biển bập bềnh những rác, những cá ốc tôm… chết, nước đen đục vẩn,……. mùi hôi thôi xộc lên, và con người lại dùng nguồn nước đó, sinh ra bao nhiêu là bệnh tật. Ôi, thật là kinh khủng! Nhưng nó đã trở thành sự thật. Đã biết sợ hãi cái khung cảnh đó, mà con người vẫn cứ trút rác xuống sông, đồ ăn thừa vẫn đổ xuôi theo dòng, dầu vẫn lan tràn mặt biển. Không nói đâu xa, có lẽ ai cũng biêt đến con sông Tô Lịch nổi tiếng “trong xanh”. Ý thức con người đã bị giảm sút, nhiều kẻ chỉ biết nghĩ cho bản thân mà không lo hại cộng đồng.
    Phá hoại môi trường cũng là phá hoại nền kinh tế trầm trọng. Đất sẽ bị khô cằn, nứt nẻ, bạc mòn không còn chất dinh dưỡng, làm cây cối trở nên khô héo, không sống được, nền nông nghiệp sa sút. Đất bị ô nhiếm, rồi đây, những sinh vật trên mặt đất này biết đâu sẽ không còn thấy được sự tươi tốt trù phú bao phủ mọi nơi nữa.
    Sự ô nhiễm môi trường tự nhiên đã lên tới mức nguy cấp, gây biến đổi cả khí hậu toàn cầu, tạo ra những hiện tượng thiên nhiên bất thường liên tục như động đất, sóng thần, núi lửa, nóng – lạnh… làm suy giảm sức khỏe và gây tử vong cho con người. Bởi vậy, chúng ta cần sống hòa hợp với thiên nhiên.
    Văn bản “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” có lẽ đã nói lên điều này rõ ràng nhất.
    “Có lẽ, người da đỏ hoang dã và tăm tối chăng?”
    Họ tăm tối và hoang dã, nhưng họ hiểu thiên nhiên, hiểu được tầm quan trọng của môi trường, và biết quý trọng chúng. Còn những người như chúng ta, văn minh và thanh lịch, thì lại trực tiếp phá hoại những thứ mà ta không thể tạo ra.
    Môi trường nhân tạo – chính là cuộc sống thường ngày của chúng ta đây, là trường lớp, là đường phố, là nhà cửa,…… Vứt rác bừa bãi, viết vẽ bậy, nói tục gây gổ,…. chính là ta đang làm xấu môi trường mà ta đang sống, đi lại, hít thở, học hành ở đó; làm cho nó trở nên không còn an toàn, k còn hạnh phúc; xâm phạm đến lợi ích của người khác và cả thế hệ mai sau.
    Những thảm cảnh đáng sợ là điều không thể tránh khỏi nếu con người cứ phá hoại môi trường. Nếu đã lỡ hại thiên nhiên rồi thì hãy tìm cách khôi phục lại nó đy; rừng đã phá thỳ hãy trồng thêm cây xanh; đất trống thì khai hoang làm ruộng đi…… Mỗi người không thể làm việc quá lớn, vạy thỳ hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: vệ sinh nhà cửa, vứt rác đúng nơi quy định, chăm sóc bảo về cây,…. Rồi cùng nhau chung tay tuyên truyền bảo vệ môi trường, cùng nhau bảo vệ ao hồ sông biển,… Những thầy cô giáo đặc biệt có trách nhiệm giáo dục ý thức bảo vệ môi trường của học sinh. Thiên nhiên đã ban tặng những điều kì diệu thì cũng có thể lấy đi tất cả.
    Hãy bảo vệ Trái Đất mãi là “hành tinh xanh” nhé.

    Bài 2:
    Đời sống của con người luôn gắn liền và tác động đến môi trường. Mọi hoạt động dù lớn, dù nhỏ của chúng ta đều ít nhiều ảnh hưởng đến môi trường xung quanh. Muốn có cuộc sống tốt phải có môi trường tốt. Vậy nên ý thức con người trong bảo vệ môi trường là hết sức to lớn. Nếu mỗi người không có ý thức bảo vệ môi trường sống thì đời sống của chúng ta sẽ bị tổn hại rất lớn.

    Ngày nay, vấn đề giáo dục bảo vệ môi trường cũng trở nên phổ biến. Tuy nhiên, việc bảo vệ môi trường diễn ra như thế nào là tùy thuộc vào ý thức của mỗi người, bởi ý thức quyết định việc làm. Hiển nhiên, một người thì không thể bảo vệ được hay có tác động gì lớn, chỉ khi tất cả mọi người cùng hành động thì kết quả để lại mới thực sự rõ ràng. Vậy nên nếu mọi người đều không có ý thức bảo vệ môi trường sống thì môi trường sẽ dần bị hủy hoại. 

    Mỗi hành động của con người đối với thiên nhiên đều mang ý nghĩa tiêu biểu cho lợi ích hay thiệt hại của hành động đó. Khi mỗi người đều vô ý thức, ai cũng sẽ trở thành những kẻ phá hoại. Không ai cố gắng bảo toàn thiên nhiên thì đương nhiên thiên nhiên sẽ chống lại con người. Và cho tới khi không còn bất cứ thứ gì thuộc về thiên nhiên có thể che chở, hỗ trợ con người, con người sẽ đứng trước bờ vực tự hủy hoại chính mình. Có thể mỗi cá thể tác động chỉ rất nhỏ đến môi trường nên mọi người chủ quan: “tui làm có bao nhiêu đâu, thế giới này vẫn rộng lớn vô cùng mà”. Đúng vậy, một mình bạn thì chỉ như vậy nhưng nếu ai cũng như bạn thì thế giới này sẽ ra sao? Loài người là một lực lượng khổng lồ. Con người lại có thể phá hoại gấp trăm ngàn lần, thậm chí là tỉ lần những gì con người làm ra. Vì vậy, sức “công phá” của con người trở nên thật khủng khiếp với hành tinh này.

    Nếu không ai chăm sóc, bảo vệ môi trường, quả địa cầu này sẽ không còn là một hành tinh xanh nữa. Trái đất này cũng giống như Hỏa Tinh, mãi mãi không còn sự sống. Sự sống có mặt ở mọi nơi trên trái đất, tuy nhiên khi tinh cầu này bị tàn phá nặng nề như con người tàn phá nó bằng những hóa chất độc hại, huy hoại bầu không khí mình đang hít thở. Những cuộc chiến tranh đã đưa ra những chất cực kì độc hại như điôxin rải trên trái đất, chúng ngấm vào lòng đất. Nhiều đời sau hậu quả khủng khiếp của nó vẫn còn. Nhìn những em bé dị tật được sinh ra khiến người ta đau nhói tim, tất cả cũng là do con người hủy hoại môi trường và tán sát chính loài người. Những mảnh đất như vậy liệu sự tồn tại kéo dài được bao lâu?

    Vậy nên, thay vì mỗi người vứt một túi rác ra sông, ra biển để tạo ra những núi rác bốc mùi làm mất cảnh quan, làm ô nhiễm, mỗi người hãy nhặt rác lên và bỏ vào thùng. Việc làm này tuy nhỏ thế nhưng đã góp phần lớn trong việc giữ gìn môi trường sạch đẹp. Thày vì chặt cây, phá rừng, mỗi người hãy tự trồng cây xanh và tuyên truyền mọi người cùng bảo vệ môi trường. Những công việc đơn giản như thế mà đối với nhiều người sao khó khăn. Bằng chứng, khi ra biển, dù những bãi biển này nằm trong danh sách những bãi biển đẹp nhất thế giới người ta vẫn dễ thấy những sản phẩm của con người nằm rải rác trên bờ cát. Ra đường những cảnh như người ta ăn một cái bánh, uống một túi nước rồi đem vứt toẹt ra đường mà không hề bận tâm vẫn dễ bắt gặp mặc dù thùng rác ngay trước mặt đó. Tất cả các việc làm thiếu ý thức bảo vệ môi trường chung đó là biểu hiện của sự vô ý thức. Sự vô ý thức đó gây ra hậu quả khủng khiếp. Người ta chỉ chú trọng đến những cái tiện, cái lợi trước mắt mà quên đi hậu quả sau này sẽ để lại cho con cháu thế hệ sau. Những động vật quý hiếm đang bị tuyệt chủng, những cánh rừng bị tàn phá, diện tích đất rừng phủ xanh càng giảm, diện tích đồi trọc càng tăng…là bao nhiêu hậu quả khủng khiếp khi thiên nhiên phẫn nộ sẽ ập xuống đầu con người.

    Không một lực lượng cảnh sát, bảo vệ môi trường nào có thể đi theo tất cả mọi người để bắt phạt, không đội ngũ dọn vệ sinh đặc nhiệm nào có thể bảo vệ môi trường hoàn thiện được. Tất cả là ý thức của mỗi người. Mọi người phải tự ý thức việc làm của mình là bảo vệ môi trường sống của mình. Có như vậy Trái Đất này mới là một hành tinh vĩnh cửu của sự sống.

    Trả lời

Viết một bình luận