Trong bài thơ “Cây bàng mùa xuân” của nhà thơ Vũ Anh Nông có viết: Cây bàng phờ phạc Suốt cả mùa đông Sáng nay ấm nồng Mưa xuân nhè nh

By Autumn

Trong bài thơ “Cây bàng mùa xuân” của nhà thơ Vũ Anh Nông có viết:
Cây bàng phờ phạc
Suốt cả mùa đông
Sáng nay ấm nồng
Mưa xuân nhè nhẹ
Chồi non he hé
Lộc nhú đầu cành…
Dựa vào những câu thơ trên và bằng hiểu biết của mình, em hãy miêu tả cây bàng mùa xuân bằng một đoạn văn.

0 bình luận về “Trong bài thơ “Cây bàng mùa xuân” của nhà thơ Vũ Anh Nông có viết: Cây bàng phờ phạc Suốt cả mùa đông Sáng nay ấm nồng Mưa xuân nhè nh”

  1. Bài làm 

    Trong tất cả các loài cây ,em thích nhất là cây bàng. Đặc biệt hơn là em thích nhất là cây bàng vào mùa xuân. Trong tiết trời mưa xuân đặc trưng của đất trời , những mầm non bắt đầu he hé nở. Trong ngày hội mùa xuân đó thì những chồi non của cây bàng cũng bắt đầu mớn nhú, mới chỉ xanh mơn mởn. Thân cây bàng xù xì ,mốc thếch. Rễ cây chồi lên như những con rắn khổng lồ. Tiết trời mùa xuân lại làm cho con người càng thêm yêu thiên nhiên hơn. Khi thời tiết ấm dần lên, những chồi non ấy bắt đầu bung xòe ra những lá non mơn mởn. Từng đàn én bay về ,gọi những người bạn tới để tụ hội cùng nhau. Em rất thích cây bàng vào mùa xuân 

    Nocopy  

    @gladbach

    Trả lời
  2. Cây bàng mùa xuân thật xinh đẹp. Sau những ngày đông giá lanh, xuân sang mang cho cây bàng một luồng sinh khí mới. Ông mặt trời dịu nhẹ với nắng vàng hây hây cùng mưa xuân lất phất làm bàng như bừng tỉnh. Cây phờ phạc của đông đã vươn mình và tỉnh giấc. Chồi non đẹp xinh vươn ra nơi cành cây. Những chồi non xanh mướt, nhỏ nhắn và thật e lệ. Chúng giấu mình ngượng ngùng sau mấu cây, sau lớp vỏ sần sùi của thân. Nhưng sắc xanh làm người ta thấy sao mà thích thú, sao mà yêu mến. Chồi non xanh biếc ngày một lớn dần. Nắng xuân làm chúng rực rỡ và vươn mình mạnh mẽ. Một vài chồi non rồi nhiều chồi thêm nữa, tất cả tạo nên sắc xuân rực rỡ, vui tươi. Lớp thân cây sù sì, tưởng già nua những cũng bớt khô cằn. Chúng lặng lẽ ăn sâu vào lòng đất, lặng lẽ lấy những sinh khí của đất mẹ để nuôi lớn những lá non xanh. Bàng lớn dần, lá xanh dần và trước mắt ta, chiếc ô thần tiên như rộng mở, dang tay để đón con người vào lòng và thưởng thức hương vị xuân xốn xang. 

    Trả lời

Viết một bình luận