viết 1 bài văn về bà nội ( lưu ý thân bài phải từ 16-20 câu )

By Claire

viết 1 bài văn về bà nội ( lưu ý thân bài phải từ 16-20 câu )

0 bình luận về “viết 1 bài văn về bà nội ( lưu ý thân bài phải từ 16-20 câu )”

  1.                             Bài làm

    Mỗi gia đình một tổ ấm và để chia sẻ và quan tâm sự buồn vui với nhau .Trong gia đình em ,tất cả mọi người đều yêu thương nhau. Và người mà em yêu quỳ nhất chính là người bà kính yêu của em.

    Bà em năm nay bảy mươi ba tuổi . Bà em rất yêu thương và chăm sóc bọn em chu đáo.

    Bà em không cao lắm , dáng người hơi nhỏ nhắn . Bà em có làng da nhăn nheo. Mái tóc bà em bạc trắng. Mũi của bà em cao . Đôi mắt bà có giấu chân chim . Đôi môi móm mém. Bà thường măc đồ bà ba.

    Bà em tính tình hiền hậu. Bà luôn yêu thương mọi người . Bà em luôn cho gia đình . Bà em đi chung quanh xóm để giúp đỡ mọi người. Bà em thường nhai trầu. Bà em chăm sóc đám rau cỏ sau vườn

    Bà em là người phụ nữ đảm đang , hy sinh cả cuộc đời cho con cháu. Em rất yêu thương quý trọng bà em 

    Cho mình câu trả lời hay nhất và 5sao ,1 cảm ơn nhá bn

    Trả lời
  2. Em sinh ra trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, trong sự che chở yêu thương của ông bà. Em rất yêu quý các thành viên trong gia đình nhưng có lẽ người mà em yêu quý nhất là bà của em.

    Bà em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Đã sắp vào cái tuổi xế chiều nhưng dáng người bà vẫn thẳng, bước đi còn rất nhanh nhẹn. Mái tóc dài mượt đã điểm màu hoa râm, được bà búi lên gọn gàng bằng chiếc búi màu nâu nhạt. Khuôn mặt phúc hậu hiện lên với làn da bánh mật. Đôi mắt bà đã không còn rõ như trước nữa, mỗi khi đọc sách bà phải dùng kính mới có thể nhìn rõ được. Thế nhưng nó vẫn chứa đựng tình yêu thương sâu sắc dành cho con cháu. Phía chân mắt đã hiện lên vài dấu chân chim. Mỗi khi sà vào lòng bà, nhìn lên đôi mắt ấy, em mới xót xa nhận ra rằng bà em đã già rồi. Bà là con người hiền dịu, nụ cười tươi hiền hậu luôn hiện lên trên đôi môi của bà. Thế nhưng em luôn làm bà buồn lòng, làm cho nụ cười ấy nhiều khi mang theo tia lo âu. Mỗi lần như vậy, bà không mắng chửi, chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo em lần sau không được phạm lỗi như vậy nữa nhưng em vẫn nhìn thấy trong đôi mắt đã mờ của bà một tia buồn bã, thất vọng. Em chỉ có thể tự nhủ sẽ không làm bà buồn lòng như thế lần nữa.

    Cả cuộc đời bà đã hi sinh cho con cháu, vất vả nhiều năm để nuôi nấng con khi mà ông mất sớm. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương cũng đã có nhiều nếp nhăn. Làn da cũng đã xuất hiện những vết đồi mồi. Thế nhưng gần cuối cuộc đời, bà vẫn không nghĩ cho mình. Có cái gì ngon cũng để dành cho cháu. Mỗi lần em về chơi, bà đều mua đồ ăn ngon, đồ chơi cho em bằng những đồng tiền dành dụm ít ỏi từ việc nuôi gà trồng rau. Mỗi buổi tối gió mát trăng thanh, em thường cùng bà ngồi ngoài sân, nằm trong vòng tay ấm áp của bà, lắng nghe giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà đưa em vào giấc ngủ với những giấc mơ tuyệt đẹp, em được bước vào thế giới cổ tích với chàng Thạch Sanh dũng cảm xuống hang cứu công chúa, cô Tấm chăm chỉ, ngoan ngoãn, nơi cái thiện chiến thắng cái ác,… Từ câu chuyện ấy, bà dạy cho em cách làm người, những bài học ý nghĩa.

    Em rất yêu quý bà của mình. Câu chuyện của bà đã dạy em rất nhiều điều, dạy em trở nên tốt hơn từng ngày.

    xin hay nhất !!!

    $@mina$

    Trả lời

Viết một bình luận