Viết 1 bài văn về dòng sông quê hương em dài, hay(ko chép mạng nha)

By Eliza

Viết 1 bài văn về dòng sông quê hương em dài, hay(ko chép mạng nha)

0 bình luận về “Viết 1 bài văn về dòng sông quê hương em dài, hay(ko chép mạng nha)”

  1. “Anh đi nhớ mãi dòng sông. Long lanh một dải nước trong hiền hòa. Nhớ nhiều những lúc đôi ta. Bên bờ sông nhỏ chiều tà dần buông”. Những câu thơ trong bài thơ “Con sông quê hương” cứ vang vọng mãi trong lòng tôi như một khúc hát gợi nhớ những kỉ niệm mơn man của tuổi thơ, gắn liền với con sông quê.

    Con sông quê nằm ven bờ ruộng. Nhìn từ xa, con sông tuôn dài như một áng tóc trữ tình. Mùa đông, nước chảy lặng lờ như khoác trên mình chiếc áo dày dặn để giữ ấm. Xuân sang, con sông như khoác trên mình chiếc áo mới. Sáng mùa xuân trong trẻo tinh khôi, khi có những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu rọi, dòng sông bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài trong đêm tối. Nắng rọi xuống dòng sông, lấp lánh như dát vàng, dát bạc. Thỉnh thoảng, vài chú cá dái ngoi lên đớp mồi rồi nhanh chóng lặn mất để lại những vòng tròn lan xa. Hai bên bờ sông, tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Những bông lúa thì con gái đang đung đưa trước gió làm duyên. Xa xa thấp thoáng bóng mấy chú cò trắng đang mải miết đi tìm mồi. Khi nàng xuân nhẹ nhàng bước xuống trần gian, con sông như trôi nhanh hơn để bắt nhịp cuộc sống. Dòng chảy chậm rãi hiền từ, thỉnh thoảng cuốn theo đôi ba nhánh lục bình dập dềnh trên mặt sông. Những cành lục bình tim tím, lá xanh nhỏ trôi lững lờ thản nhiên như thêm vẻ đẹp tươi tắn, ấm áp cho dòng sông quê tôi. Chiều chiều, từng đàn vịt lội xuống sông tắm. Những chú vịt trắng muốt, kêu “quạc quạc” inh ỏi như xé toạc bầu không khí yên tĩnh của buổi chiều quê.

    Hè sang, con sông biến đổi hẳn. Những đợt sóng cuộn trào liên tục mang phù sa bồi đắp cho cánh đồng châu thổ màu mỡ. Buổi sáng, dòng sông uốn lượn như dải lụa đào. Trên mặt nước còn le lói ánh đèn vàng trong cái chòi nhỏ của bác nông dân. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Chiều xuống, các cô các bà đem chăn màn ra giặt ra phơi, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng gầy. Vài người đã có tuổi thì ung dung thả cần câu để câu cá, tiếng nói cười rôm rả hai bên bờ sông nhộn nhịp lạ thường. Bọn trẻ quê thích nhất là được ra sông tắm mỗi buổi chiều hè. Được đắm mình trong làn nước mát lành, nô đùa thỏa thích thật là một thú vui mà bất cứ đứa trẻ quê nào cũng ưa chuộng. Mùa thu, nước sông trong vắt như tấm gương soi bóng mây trời.

    Dòng sông quê mãi mãi là một phần kí ức không thể phai trong tim mỗi con người, là người mẹ hiền từ ôm ấp lấy xóm làng, là nhân chứng cho những kỉ niệm ngây dại của tuổi thơ. Dù có đi đâu xa, con người luôn biết hướng về dòng sông quê hương, hướng về nguồn cội yêu dấu.

    CHÚC BẠN HỌC TỐT.

    Trả lời
  2.                  *Tham khảo:

    Tuổi thơ của em được lớn lên từ dòng sữa ngọt ngào của mẹ, từ lời ru tha thiết của bà và từ sự gắn bó yêu mến với cảnh sắc quê hương. Em được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất kinh xưa, Huế mộng mơ và rất đỗi yêu quý dòng sông Hương duyên dáng, yêu kiều.

    Mọi người thường ngắm nhìn, cảm nhận sông Hương ở gương mặt kinh thành của nó, ở vẻ đẹp thơ mộng của dòng sông. Nhưng ít ai biết rằng ở khúc thượng nguồn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời mình như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại. Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương chảy với lưu tốc nhanh và mạnh vừa rầm rộ như một bản trường ca của rừng già lại trí tuệ như người mẹ hiền từ, bao dung. Chảy qua một loạt những khúc quay, những đường uốn lượn mềm mại, vượt qua hàng loạt những địa danh thì sông Hương cũng về đến Huế- người tình lí tưởng mà nó luôn kiếm tìm, giáp mặt thành phố của mình ở Cồn Giã Viên.

    Khác hẳn với sự dữ dội, mãnh liệt ở thượng nguồn, sông Hương giờ đây với điệu chảy lặng lờ như sự e lệ, ngại ngùng của người con gái trong tình yêu. Cảnh sắc hai bên bờ thật êm đềm và trù phú. Những hàng liễu rủ bóng xuống dòng sông như áng tóc trữ tình của những thiếu nữ. Phía xa xa những biền bãi xanh mướt với hình ảnh từng đàn trâu thong thả gặm cỏ.

    Một ngày mới bắt đầu, mặt trời từ từ nhô lên tỏa rạng ánh ban mai. Từng tia nắng vàng như rót mật, nhảy tung tăng trên từng con đường, trải dài trên lòng sông rộng mát. Mặt nước trong xanh lại khoác lên mình tấm áo mới, long lanh như sao sa. Làng chài bắt đầu một ngày làm việc mới, từng con thuyền nhỏ bé lanh canh mái chèo xua cá vào lưới, từng chuyến đò lặng lẽ lại trở người qua sông. Chim chóc hai bên bờ ríu rít hòa ca cất lên bản đàn của ngày mới. Từng giọt sương mai long lanh đậu trên từng cành cây kẽ lá trông xa như những viên pha lê lấp lánh sắc màu. Dòng sông như vui tươi hẳn lên, không khí thật tấp nập, náo nhiệt.

    Trưa về, nắng chói chang đổ xuống làm dòng sông lấp lánh chói chang.  Chiều chiều, khi mặt trời đang lặn dần xuống từng dãy núi thì những đứa trẻ lại kéo nhau ra sông tắm mát. Ngụp lặn trong dòng nước mát lành với những tiếng hò reo vui vẻ, tuổi thơ mỗi người lại đáng ghi nhớ và đẹp đẽ hơn. Dòng sông như một người mẹ hiền từ của một vùng văn hóa sứ xở, đã đem phù sa màu mỡ bồi đắp hai bên bờ, lại cung cấp nguồn hải sản phong phú cho người dân nơi đây.

    Buổi tối, dòng sông lại mang một vẻ đẹp diễm ảo vào lỗng lẫy như người gái đẹp đang nằm ngủ mơ màng. Trên sông, bồng bềnh hàng nghìn những ánh đèn hoa đăng lặng lờ trôi. Và đây cũng là nơi sinh thành của cả nền âm nhạc cổ điển Huể, giữa những tiếng rơi bán âm và trên một khoang thuyền nào đó.

    Sông Hương không chỉ là một dòng sông đẹp ngay cả từ cái tên, đó còn là biểu tượng cho điệu tâm hồn Huế, biểu tượng cho vẻ đẹp tâm hồn người Việt Nam. Mai này dù có lớn lên, đi đây đi đó thì em vẫn mãi ghi dấu hình ảnh dòng sông quê hương, như một phần máu thịt của mình.

    xin 5*,tym vs hay nhất!

    Trả lời

Viết một bình luận