Viết thư UPU lần thứ 50 Chủ đề: Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19 Hình thức: viết

By Adalyn

Viết thư UPU lần thứ 50
Chủ đề: Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19
Hình thức: viết thư gửi cho một người thân trong gia đình
Nội dung: Chia sẻ trải nghiệm của bản thân về đại dịch COVID-19, thật hay và xú đọng nhé
[KO CHÉP MẠNG]

0 bình luận về “Viết thư UPU lần thứ 50 Chủ đề: Em hãy viết thư cho một người thân trong gia đình để chia sẻ trải nghiệm của mình về đại dịch COVID-19 Hình thức: viết”

  1.                                                                    Bài làm 

                                                                               TP.HCM , ngày 16/1/2021

                                                                                         10 : 49 AM

                                    Bà kính mến !!

                  Những ngày qua , do dịch bệnh hoành hành nên com không về thăm bà được , hôm nay con viết thư này để hỏi thăm sức khoẻ của bà và kể bà nghe những điều thú vị .

                 Bà ở ngoài đó có khoẻ không ạ ? Thiên tai vừa qua nhà mình có bị thiệt hại gì không  ? Luống rau năm nọ con với bà trồng giờ còn xanh tốt chứ ? Chắc là tươi tốt nhỉ , dưới bàn tay chăm chỉ của bà mà ! Cho con gửi lười hỏi thăm sức khoẻ tới chú thím đằng ấy . Tình hình dịch bệnh trên thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng rất phức tạp . Hiện nay trên thế giới đã ghi nhận 99,1 triệu người mắc và 2,13 triệu người tử vong , còn Việt Nam đã có 1.548 người nhiễm bệnh và 35 người tử vong , những con số thật kinh hoàng bà ạ ! Sở dĩ corona trở thành đại dịch là do sự bùng phát nhanh đến chóng mặt và vẫn chưa có vắc – xin phòng bệnh , còn yếu tố siêu kinh điển đó bà , cái con này .. nó đi ” đường hàng không ” và lây lan từ người qua người . Bởi thế nên mới có nhiều người mắc bệnh như thế đấy . Ở quê mình không có biến chuyển gì nhiều nhưng ở đây khác lắm ! Đường phố không một bóng người , bởi lẽ mọi người cũng không ai muốn mình bị mắc bệnh cả . Vào những này phải cách ly thì con phải ở trong phòng hai tuần , rất là chán luôn , khi tới giờ cơm thì mẹ mang cơm vào . Còn tụi con thì luôn luôn phải ở trong nhà , không được đi học …. đi chơi nên nỗi nhớ bạn bè và gò bó dâng lên nên cảm thấy chán nản lắm ! Nhưng biết làm sao được khi mà dịch bệnh đang ở ngoài kia . Con khẩu trang sắp trở thành ” tri kỉ ” luôn rồi và còn phải rửa tay 24/24 luôn . Trong bầu không khí căng thẳng thì những con người chống đối và coi thường chính phủ lẫn dịch bệnh đã phần nào gây ra sự phẫn nộ , tai hại hơn là dịch sẽ bùng phát mạnh hơn . Nhưng trong những phút giây khó khăn lại le lói tia hi vọng , con thấy được tinh thần đoàn kết của con người để chung tay diệt trừ hiểm hoạ , sẽ không có công dân nào bị bỏ lại phía sau . Chính phủ ta đã có những biện pháp tích cực để ngăn ngừa Covid 19 . Mọi người đa số đều có ý thức phòng bệnh và luôn thực hiện các biện pháp đúng cách , thế đấy Bà ơi con người nơi đây là như vậy . Con còn rất nhiều chuyện muốn kể cho bà  nghe nhưng thôi , mẹ đã gọi rồi , con xin ngừng bút tại đây . Bà nhớ thực hiện tốt các biện pháp phòng dịch nha , chúc bà thật nhiều sức khoẻ , mong hồi âm từ bà  !

                                                                                                        Cháu nội của bà !

                                                                                                                  Công 

                                                                                                         Nguyễn Chí Công

                                                                           NĂM MỚI XUM VẦY !!

                                                                                     XIN HAY NHẤT , 5 SAO , CẢM ƠN

                                                                                            $@chicong283k :))$

    Trả lời
  2. Con chào mẹ!

      Năm 2020 vừa qua thật là một thử thách lớn trong cuộc đời của con.Mọi thứ thật quá nằm ngoài sức tưởng tượng:thiên tai,bão lụt,hạn hán nổi lê ở khắp nơi,nhất là đại dịch COVID-19 thật là một thảm hoạ của loài người.

      Corona làm đảo ngược cuộc sống cuả mọi người,gây ra nhều hậu quả nặng nề về cả thể chất và tinh thần với mọi người.Và với con,con không được đi học,không được vui chơi với bạn bè,con cảm thấy cô đơn và buồn bã trong suốt cả đợt dịch dài vài tháng vừa qua.

      Bắt đầu là từ khi sau kì nghỉ Tết,những ca nhiễm dịch đầu tiên bắt đầu xuất hiện và gay ra nhiều sự hoang mang trong cả bản thân con và cộng đồng của chúng ta.Tin giả tràn lan trên các mạng xã hội,trên các phương tiện truyền thông không chính thống,tạo nên nhiều cuộc tranh luận gay gắt giữa mọi người với nhau,gây tiếng xấu cho nhiều người.

       Học tập trong thời dịch cũng khó khăn vô cùng.Việc học tập được chuyển lên dạy trực tuyến trên truyền hình và trên ứng dụng zoom.Và chắc chắn,hiệu quả không thể bằng được như học ở trường rồi.Thày cô không thể trực tiếp quan tâm đến học sinh của mình,việc trao đổi giữa các bạn với con cũng khó khăn hơn đôi chút.Nhưng việc học trực tuyến cũng làm cho con có thêm nhiều kiến thức về cuộc sống này như cách xử lí thông tin,ý thức tự học,biết thêm nhiều điều thú vị hơn về môi trường mạng.Học thực sự vừa là 1 thử thách vừa là 1 bài học bổ ích với mọi người.

       Covid-19 cũng gây ra nhiều tác động không tích cực mới tới tinh thần của mọi người,và có thể nói là tiêu cực với một số người.Các chương trình giải trí không thể diễn ra vì tình hình phức tạp của dịch,công việc bị trì hoãn,giảm lương,cắt lương làm cho tình hình kinh tế của nhiều gia đình trở nên suy sụp,khó khăn hơn.Bằng chứng là các vụ việc thương tâm về việc bị trầm cảm,dẫn đến các quyết định sai lầm,ảnh hưởng tiêu cực đến sức khoẻ.hay thậm chí là tự két liễu cuộc đời mình.Đó thật là 1 mặt đáng buồn của dịch covid-19 này

      Nhưng trong cái thời đại dịch này,nhiều cái nhìn chân thực về cuộc sống đã để lại nhiều bài học với mỗi người chúng ta.Ôi thật đáng buồn làm sao khi thấy cảnh mọi người tranh nhau mau đồ về tích trữ,chỉ nghĩ đến sựu an toàn của bản thân mà đâu nghĩ cho những người khó khăn khác đang cần nó hơn,hay những y bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch.Nhưng nó cũng để lại cho chúng ta nhiều tấm gương sáng ví dụ như cây ATM gạo,quán cơm 2 ngàn cho người nghèo,khẩu trang,các xuất quà miễn phí cho người có hoàn cảnh khó khăn.Và nhất là các y bác sĩ,các cán bộ chiến sĩ tuyến đầu chống dịch,những người ngày đêm thức trắng vì nhân dân,vì sự an toàn của nhân dân.Trong những nagỳ mà Đà Nẵng,Quảng Nam trở thành tâm dịch,các bác sĩ ở bệnh viện Bạch Mai Hà Nội,Chợ Rẫy Thành phố HỒ CHÍ MINH đã không ngại xa xôi vào giúp đỡ.Những chiến sĩ cán bộ thức đêm canh giữ biên giới,ngày đêm chống dịch cùng nhân dân,làm cho người ta phải cảm động làm sao!

       Trong cái thời dịch bệnh này,đâu phải chỉ có những vấn đề tiêu cực được nêu gương,mà còn là những bài học bổ ích cho mỗi người chúng at.Con mong đại dịch sẽ kết thúc để con được gặp mẹ,để các gia đình được đoàn tụ,mọi người sống yên vui,cuộc sống trở lại bình thường.

    Trả lời

Viết một bình luận