em cũng k bik nhưng cô bảo là viết văn tả bạn nguyễn ngọc ký vượt khó ( dù là môn GDCD nhưng cô dạy GDCD cũng dạy văn nên mọi người viết đủ ý và ngắn gonj hộ em nhé) , em sẽ cho văn mẫu , mọi người chỉ cần cắt bớt hộ em những nội dung k cần thiết là đc, tại em cũng k bik cắt bớt thế nào…
VD:Những tấm gương về vượt khó học tập chưa bao giờ là thiếu trên cả nước.Và câu chuyện về người thầy Nguyễn Ngọc Ký chính là một điểm sáng hy vọng trong những điều tối tăm ấy.Mọi thứ chỉ thật sự tràn đầy hi vọng khi những năm đầu đời Nguyễn Ngọc Ký là một đứa trẻ khỏe mạnh.Thế nhưng khi lên 4 một cơn bạo bệnh bất ngờ,đã cướp đi cả hai bàn tay của ông,kết quả là ông bị liệt cả hai tay mãi mãi không cầm được bút nữa,và tất nhiên coi như việt học hành sẽ chấm dứt từ đây.Sau ngày hôm đó Nguyễn Ngọc Ký hết sức đau buồn.Thế nhưng nhận ra để thay đổi cuộc sống tồi tệ này không còn cách nào khác là phải học tập.Và sau ngày hôm đó,quyết không đầu hàng số phận Nguyễn Ngọc Ký đã luyện viết bằng bàn chân của chính mình.Lúc đầu thầy tâm sự,viết bằng chân là một chuyện rất khó khăn,vất vả nhiều khi tức tưởi vì không cầm vững được cây viết đã muốn buông xuôi tất cả.Dần dần bình tâm lại đã viết được chữ O,Chữ A và sau đó còn vẽ được thước,xoay được compa,làm được lồng chim và những thứ đồ chơi để chơi.Sau đó quay trở lại học hành và học rất giỏi,từng được Bác Hồ 2 lần tặng huy hiệu cao quý,cùng đạt được nhiều giải thưởng toán học…….
Cắt bớt hộ e thôi!
Những tấm gương về vượt khó học tập chưa bao giờ là thiếu và câu chuyện về người thầy Nguyễn Ngọc Ký chính là một điểm sáng hy vọng trong những điều tối tăm ấy. Vào những năm đầu đời Nguyễn Ngọc Ký là một đứa trẻ khỏe mạnh tuy nhiên khi lên 4 một cơn bạo bệnh bất ngờ,đã cướp đi cả hai bàn tay của ông.Kết quả là ông bị liệt cả hai tay mãi mãi không cầm được bút nữa,và tất nhiên coi như việt học hành sẽ chấm dứt từ đây.Sau đó Nguyễn Ngọc Ký hết sức đau buồn thế nhưng nhận ra để thay đổi cuộc sống tồi tệ này không còn cách nào khác là phải học tập.Sau ngày hôm đó,quyết không đầu hàng số phận Nguyễn Ngọc Ký đã luyện viết bằng bàn chân của chính mình. Ban đầu việc viết bằng chân là một chuyện rất khó khăn,vất vả nhiều khi tức tưởi vì không cầm vững được cây viết đã muốn buông xuôi tất cả. Dần dần bình tâm lại đã viết được chữ O,Chữ A và cuối cùng còn vẽ được thước,xoay được compa,làm được lồng chim và những thứ đồ chơi để chơi. Sau đó quay trở lại học hành và học rất giỏi,từng được Bác Hồ 2 lần tặng huy hiệu cao quý,cùng đạt được nhiều giải thưởng toán học…….
Mk có nhận xét* nhận xét cá nhân*
Bài văn này lặp khá nhiều từ, mk có sửa từ lặp lại nhiều lần nhưng vì quá nhiều nên khó có thể thay hết, nói chung thì bài tả khá Ok nhé
mk có rút gọn đc ít thôi vì trong bài cần có đủ ý chính rút thì nó ko đủ ý á
Ý chí và nghị lực là rất cần thiết giúp mỗi người chúng ta vượt qua khó khăn và những thử thách trong cuộc sống. Và em muốn muốn kể cho các bạn nghe về một tấm gương với ý chí và nghị lực của mình đã vượt lên trên số phận để thành công. Đó là tấm gương của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký. Ý chí vượt khó của Nguyễn Ngọc Ký rất đáng quý.
Và rồi thầy quyết định tập viết bằng chân, điều này tưởng như không tưởng nhưng lại trở thành hiện thực với thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký. Những ngày đầu tập viết bằng chân của thầy vô cùng khó khăn, nhưng chưa lúc nào thầy nghĩ đến chuyện từ bỏ vì với thầy thất bại lớn nhất của một người là chấp nhận từ bỏ mà không nghĩ đến việc sẽ cố gắng hết sức, những nét chữ nó không theo ý muốn của thầy cứ nguệch ngoạc không thành chữ. Nhưng rồi với sự kiên trì chịu khó của mình, ngày nào thầy cũng luyện tập, tập viết mọi lúc mọi nơi, có khi thầy tập viết bằng những mẩu gạch thay cho bút và phấn, những mẩu gạch kẹp vào chân rất khó khăn và còn đau nữa nhưng điều đó không khuất phục được tinh thần học tập của thầy.
Và cuối cùng, thầy đã thành công, mặc dù viết bằng chân nhưng chữ của thầy rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn nhiều chữ của những bạn viết bằng tay. Tất cả là nhờ vào sự chăm chỉ luyện tập không quản ngại khó khăn gian khổ của thầy. Năm học nào thầy cũng đạt thành tích cao trong học tập, các bạn bè trong lớp trước đây từ thái độ xem thường, miệt thị thầy bao nhiêu thì giờ đây lại khâm phục thầy bấy nhiêu. Để rồi sau này thầy trở thành một thầy giáo giỏi tâm huyết với sự nghiệp trồng người của mình như bây giờ chúng ta vẫn nhắc đến tên của thầy với một sự khâm phục và kính trọng.