em hãy viết 1 kịch bản cho cả tổ về tinh thần đoàn kết tương trợ

em hãy viết 1 kịch bản cho cả tổ về tinh thần đoàn kết tương trợ

0 bình luận về “em hãy viết 1 kịch bản cho cả tổ về tinh thần đoàn kết tương trợ”

  1. Trong một ngày chủ nhạt vừa rồi thôn chúng em có tổ chức dọn dẹp làng cuối năm.Tổ 1 ,tổ2 ,tổ3,đều làm rất tích cực nhưng thiệt thòi nhất cho tổ 3 là phải làm những vùng đất gồ ghề khi đã khô.Mọi người làm việc rất vất vả ,người thì cuốc người gì đổ đất…Khoảng nửa ngày tổ 2 ,tổ 3 đã làm xong còn tổ1.Mọi người tổ2 và tổ 3 liền bàn bạc với nhau sang giúp tổ 1.Mọi người làm việc với nhau rất chăm chỉ.Buổi chiều mọi công việc đã xong,mọi người rủ nhau đi ăn tối và hát hò vói nhau rất vui vẻ

    Bình luận
  2. Cuối năm 1954, Bác Hồ đến thăm một đơn vị pháo binh đóng ở Bạch Mai đang luyện tập để chuẩn bị cho cuộc duyệt binh đón mừng chiến thắng Điện Biên Phủ và Chủ tịch Hồ Chí Minh về thủ đô Hà Nội. Sau khi đi thăm nơi ăn, chốn ở của bộ đội. Bác đã dành một thời gian dài để nói chuyện với anh em. Bác lấy ở túi ra một chiếc đồng hồ quả quýt và kể rằng, đây là vật kỷ niệm của một đồng chí lãnh tụ một Đảng Cộng Sản tặng. Bác âu yếm nhìn mọi người rồi chỉ vào từng chiếc kim, từng chữ số và hỏi anh em về tác dụng của từng bộ phận. Mọi người đều trả lời đúng cả. Song chưa ai hiểu tại sao Bác lại hỏi như vậy?

     

    Bác vui vẻ nói tiếp: “Đã bao nhiêu năm nay, chiếc kim đồng hồ vẫn chạy để chỉ cho ta biết giờ giấc, chữ số trên mặt vẫn đứng yên một chỗ, bộ máy vẫn hoạt động đều đặn bên trong. Tất cả đều nhịp nhàng làm việc theo sự phân công ấy”. Ngừng một lát Bác nói tiếp:

    – Thế mà ngày nay, bỗng nhiên cái kim kêu lên: tôi chạy mãi hết ngày này qua tháng khác, mỏi chân lắm rồi, phải cho tôi nghỉ. Chữ số thì đua nhau la lớn: tôi đứng mãi một chỗ, chùn chân lắm, phải cho tôi chạy. Bộ máy bên trong thì than thở: tôi ở mãi trong này, chẳng ai biết đến công việc âm thầm của tôi, phải cho tôi ra ngoài. Thế là kim thì đứng, chữ số thì chạy linh tinh theo sở thích, bộ máy bên trong thì nhảy ra ngoài. Các cô, các chú thử tưởng tượng xem, nếu như vậy có còn là chiếc đồng hồ nữa không? Có giúp ích gì cho chúng ta nữa không?

    Mọi người đáp: “Thưa Bác, không ạ!”…

    Câu chuyện này có lẽ không chỉ khắc ghi trong những chiến sỹ của đơn vị pháo binh năm đó bài học sâu sắc mà còn giữ nguyên tính thời sự đến tận sau này. Từ một chiếc đồng hồ, từ những hình ảnh rất gần gũi như con số, cái kim…, Bác đã phân tích, chỉ ra một cách sinh động, dễ hiểu nhưng đầy thấm thía bài học quý giá về tình Đoàn kết.

    Liên hệ với cơ quan Viện kiểm sát, cũng giống như một chiếc đồng hồ, mỗi cá nhân, tổ chức, mỗi phòng nghiệp vụ đều là một bộ phận không thể thiếu. Tất cả đều có nhiệm vụ riêng, dù lớn dù nhỏ nhưng đều là một phần quan trọng trong một tập thể, như các mắt xích kết nối với nhau. Chỉ cần một vị trí, một mắt xích yếu, rời rạc, hoặc yếu tố liên kết các mắt xích không chặt chẽ, chính xác sẽ suy giảm hiệu quả làm việc, thậm chí làm tê liệt hoạt động của cả hệ thống. Việc suy bì, tính toán thiệt hơn về quyền lợi, trách nhiệm hay tư tưởng tránh nặng tìm nhẹ sẽ dẫn đến mất đoàn kết nội bộ (chính là yếu tố liên kết các bộ phận), gây ảnh hưởng đến nhiệm vụ chung của cả một tập thể.

    Tuổi đời, tuổi nghề của tôi không lớn nhưng cũng có may mắn được gắn bó với ngành Kiểm sát một thời gian tương đối dài, với các tư cách, vị trí khác nhau, đủ để chứng kiến nhiều sự kiện, tấm gương người thực, việc thực và cảm nhận được tinh thần đoàn kết, tương trợ lẫn nhau trong ngành. Từ những ngày còn khó khăn, người Kiểm sát đã không chỉ chung lưng gánh vác công việc mà còn nhường cơm sẻ áo, san sẻ với nhau từ cây kim, sợi chỉ… Cùng nhau đi qua những gian khó ấy, nghĩa tình đồng nghiệp, đồng chí, đồng đội đã ngày càng trở nên gắn bó, như tình cảm gia đình. Theo cảm nhận của tôi, trải qua lớp lớp thế hệ, tinh thần đoàn kết đó vẫn cứ được gìn giữ như một truyền thống tốt đẹp của ngành, là sợi dây gắn kết, níu giữ biết bao nhiêu người thành một tập thể với đúng ý nghĩa của nó.

    Trong tình hình hiện nay, trước nhiều nguy cơ suy thoái mà Đảng ta đã tổng kết, cảnh báo, có vấn đề về biểu hiện mất đoàn kết. Nơi này, nơi khác vẫn còn tình trạng mượn cớ phát huy Dân chủ, núp bóng Phê bình để hạ thấp uy tín, bôi nhọ lẫn nhau, càng khắc sâu mâu thuẫn nội bộ. Nhìn nhận một cách thẳng thắn về ngành, có thể thấy truyền thống đoàn kết tốt đẹp có lúc dường như bị lãng quên, phai nhạt. Nhưng có lẽ, thời điểm kết thúc 1 năm cũng là dịp để xóa đi những hoài nghi, sai lệch. Đây cũng là dịp để chúng ta cùng nhau ôn lại bài học Bác dạy từ chiếc đồng hồ cũng như nỗ lực học tập, thực hiện lời dạy đó của lớp lớp cha anh Kiểm sát đã gương mẫu, quyết tâm xây dựng tình đoàn kết suốt một chặng đường dài để tiếp tục phát huy truyền thống tốt đẹp của ngành. Thế hệ  những người cán bộ Kiểm sát chúng ta hôm nay có thêm động lực để cố gắng làm theo Bác lời dạy, xây dựng và phát huy đoàn kết, đưa ngành Kiểm sát nhân dân ngày càng vững mạnh, đi lên.

    Bình luận

Viết một bình luận