Kể về tính tình, hoạt động và kỉ niệm sâu sắc của bạn và em ( ghép cho em tên An vào nha ) Em cám ơn

Kể về tính tình, hoạt động và kỉ niệm sâu sắc của bạn và em ( ghép cho em tên An vào nha )
Em cám ơn

0 bình luận về “Kể về tính tình, hoạt động và kỉ niệm sâu sắc của bạn và em ( ghép cho em tên An vào nha ) Em cám ơn”

  1. Tôi và An quen biết nhau từ những ngày hai đứa còn học mẫu giáo. Ngày ngày gắn bó với cô bạn nhỏ xinh khiến cho tình bạn giữa chúng tôi cứ lớn dần lên và thân thiết, khăng khít với nhau từ lúc nào chẳng hay. Giữa hai đứa đã có rất nhiều kỉ niệm, nhưng khó quên nhất đối với tôi lại chính là lần hai chúng tôi cãi nhau khi ở vườn hoa trong trường vào giờ giải lao.    

    Chuyện cách đây đã ba năm nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in. Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

    – An ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

    An bĩu môi:

    – Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là chúa tể của các loài hoa.

    Tôi và An mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu An vẫn bảo vệ ý đúng của mình. An giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

    – Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: “Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác”.

    Khi bác bảo vệ đã đi xa, bầu không khí đã dịu lại, tôi và An không cãi nhau nữa mà chuyển sang một trạng thái im lặng đến đáng sợ. Có lẽ cả hai đứa chúng tôi đều vụng về trong cách thể hiện tình cảm, chưa biết phải mở lời như thế nào sau trận tranh cãi nảy lửa vừa rồi. Được một lúc An quay sang cười làm hoà với tôi:

    – Mình xin lỗi nhé, lúc nãy mình nóng quá!

    Tôi vội vàng xua tay:

    – Không mình mới là người nóng nảy, lẽ ra mình nên đợi An bày tỏ xong rồi mới lên tiếng.

    Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ dường như đẹp hơn rất nhiều. Hai đứa chúng tôi cùng cười vui vẻ với nhau. Bạn bè thân thiết là như thế đấy, giây trước còn cãi nhau nảy lửa, giây sau đã lại có thể như không có chuyện gì. Làm bạn với nhau thật sự không thể tránh được những tranh cãi, nhưng điều quan trọng là chúng ta cần phải học cách hiểu nhau, học cách bao dung và vì nhau nhiều hơn nữa

    Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một trận tranh cãi ngốc xít, đổi lấy một lần hiểu nhau và biết vì nhau nhiều hơn.

    (Chúc bn học tốt nhé mong bn cho mk ctrlhn nhé)

    Bình luận
  2. Trong cuộc sống của chúng ta ai cũng sẽ một người bạn em cũng vậy em có một người bạn tên là an và cũng là tri kỉ của em

    Vào năm lớp1 em đã quen được bao nhiêu người bạn nhưng người đặc biệt nhất là bạn ngồi cạnh em bạn ấy tên là an điều đặc biệt hơn là bạn ấy kế bên nhà bạn ấy rất xinh đẹp an có mái tóc dài suôn mượt nên lúc an xả tóc nhìn rất đẹp đôi mắt to như hai viên bi và long lanh như những giọt sương ngoài ra ở trường an cũng là một học sinh giỏi nên khắp mọi nơi ai cũng quý mến an ở trường mai luôn đứng nhất khối không vì thế mà làm cho mọi người ghét an mà lại còn ngược lại còn ở nhà thì các cô bác hàng xóm luôn không ngớt lòi khen về an có khi mai còn là vật để so sánh với tất cả các bọn trẻ trong xóm nhưng cũng không ai ghét an cả vì an là một tấm gương để mọi người noi theo mai còn là một người nữ công gia chánh luôn làm những công việc nhà như rửa bát lau nhà em rất vui khi có người bạn như thế 

    Ai cũng có ước mơ cho riêng mình an cũng không ngoại lệ an có ước mơ là một ca sĩ đứng trên sân khấu với hàng ngàn khán giả nên trong một dịp văn nghệ của trường an đã tham gia giọng hát sâu lắng đi vào lòng người nhưng tiếc thay an chỉ được đứng hạng ba làm cho an buồn lắm em cũng đã an ủi an hết mực nhưng mai vẫn còn tự trách bản thân mình nhưng em thất tiết mục của an vẫn luôn nổi bật cả em mong cho an sẽ đứng lên sân khấu một lần nữa và sẽ được hạng nhất và nhiều năm nữa sẽ đứng lên sân khấu như mong ước và tình bạn của em và an sẽ luôn bền vững như tri kỉ ( bạn hãy tự kết bài đi)  

    Bình luận

Viết một bình luận