I often watch the shows of the most beautiful houses in the world. I think about my dream home, the summer breeze in the summer afternoon makes me fall into my sleep. However, I could still hear in my ears the sounds of the announcer and the house.
My house is located in a quiet countryside. Where the rice fields are ripe golden, the whole area is bright. Where the Storks with snow-white feathers are spreading their wings and flying or there are cranes with the edge to prey on small swarms. The house I had always dreamed of, but not as big and flashy as other modern houses. But it is very warm, rich in love with the pile of rice and the homeland. Small house with ripe rice background on the wall. The small garden is enough for me to raise a few chickens or ducks, enough for me to grow some vegetables for food. The living room is decorated in a monotonous copper color. My favorite is still my bedroom. The room is painted blue. My favorite color. I can do anything I want. My sister’s room is painted crimson. On the wall, there are drawings like superheroes or pictures drawn by my brother. No matter how beautiful the house is, the most important thing is the love of the members for each other. I suddenly remembered something. There was a familiar sound. That was my mother’s voice, she said, “Are you awake? The TV won’t turn off.”
I opened my eyes and it turned out to be just a dream, but it was great. I hope I will try my best to make it come true without having to dream.
Dịch:
Tôi thường xem chương trình của những ngôi nhà đẹp nhất trên thế giới. Tôi nghĩ về ngôi nhà mơ ước của mình, cơn gió mùa hạ buổi trưa hè làm tôi chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, tôi vẫn nghe thấy bên tai mình những âm thanh của người phát thanh viên và của ngôi nhà.
Căn nhà tôi được đặt ở một vùng quê yên ả. Nơi đồng lúa chín vàng rực cả một vùng. Nơi những chú Cò với bộ lông trắng như tuyết đang sải cánh mà bay hay có những con Hạc nóm mép kiếm mồi cho bầy con nhỏ. Ngôi nhà của em hằng mơ ước tuy không to và hào nhoáng như những ngôi nhà hiện đại khác. Nhưng nó rất ấm áp giàu tình yêu với đống lúa và quê hương. Căn nhà nho nhỏ với nền tường là màu lúa chín. Với mảnh vườn nhỏ đủ để tôi nuôi vài con gà hay vịt, đủ để tôi trồng vài loại cây rau làm lương thực. Phòng khách được trang trí theo một màu đồng đơn điệu. Tôi yêu nhất vẫn là phòng ngủ của bản thân. Căn phòng được sơn màu xanh lam. Màu mà tôi yêu thích. Tôi có thể làm mọi thứ mà mình muốn. Phòng của em tôi được sơn màu đỏ rực. Trên tường thì được dán các hình vẽ như siêu nhân hay những bức tranh do em tôi vẽ. Tuy căn nhà có đẹp đến đâu thì quan trọng nhất vẫn là tình yêu thương của các thành viên dành cho nhau. Tôi chợt nhớ ra một điều gì đó. Có một âm thanh quen thuộc vang lên. Đó là giọng mẹ tôi, bà nói: “Con dậy chưa ? Ti-vi thì không chịu tắt.”
Tôi mở mắt thì ra đó chỉ là một giấc mơ nhưng giấc mơ đó thật tuyệt. Tôi mong bản thân mình sẽ cố gắng để biến điều đó trở thành sự thật mà không cần phải mơ.
my house in the future on the ocean
I often watch the shows of the most beautiful houses in the world. I think about my dream home, the summer breeze in the summer afternoon makes me fall into my sleep. However, I could still hear in my ears the sounds of the announcer and the house.
My house is located in a quiet countryside. Where the rice fields are ripe golden, the whole area is bright. Where the Storks with snow-white feathers are spreading their wings and flying or there are cranes with the edge to prey on small swarms. The house I had always dreamed of, but not as big and flashy as other modern houses. But it is very warm, rich in love with the pile of rice and the homeland. Small house with ripe rice background on the wall. The small garden is enough for me to raise a few chickens or ducks, enough for me to grow some vegetables for food. The living room is decorated in a monotonous copper color. My favorite is still my bedroom. The room is painted blue. My favorite color. I can do anything I want. My sister’s room is painted crimson. On the wall, there are drawings like superheroes or pictures drawn by my brother. No matter how beautiful the house is, the most important thing is the love of the members for each other. I suddenly remembered something. There was a familiar sound. That was my mother’s voice, she said, “Are you awake? The TV won’t turn off.”
I opened my eyes and it turned out to be just a dream, but it was great. I hope I will try my best to make it come true without having to dream.
Dịch:
Tôi thường xem chương trình của những ngôi nhà đẹp nhất trên thế giới. Tôi nghĩ về ngôi nhà mơ ước của mình, cơn gió mùa hạ buổi trưa hè làm tôi chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, tôi vẫn nghe thấy bên tai mình những âm thanh của người phát thanh viên và của ngôi nhà.
Căn nhà tôi được đặt ở một vùng quê yên ả. Nơi đồng lúa chín vàng rực cả một vùng. Nơi những chú Cò với bộ lông trắng như tuyết đang sải cánh mà bay hay có những con Hạc nóm mép kiếm mồi cho bầy con nhỏ. Ngôi nhà của em hằng mơ ước tuy không to và hào nhoáng như những ngôi nhà hiện đại khác. Nhưng nó rất ấm áp giàu tình yêu với đống lúa và quê hương. Căn nhà nho nhỏ với nền tường là màu lúa chín. Với mảnh vườn nhỏ đủ để tôi nuôi vài con gà hay vịt, đủ để tôi trồng vài loại cây rau làm lương thực. Phòng khách được trang trí theo một màu đồng đơn điệu. Tôi yêu nhất vẫn là phòng ngủ của bản thân. Căn phòng được sơn màu xanh lam. Màu mà tôi yêu thích. Tôi có thể làm mọi thứ mà mình muốn. Phòng của em tôi được sơn màu đỏ rực. Trên tường thì được dán các hình vẽ như siêu nhân hay những bức tranh do em tôi vẽ. Tuy căn nhà có đẹp đến đâu thì quan trọng nhất vẫn là tình yêu thương của các thành viên dành cho nhau. Tôi chợt nhớ ra một điều gì đó. Có một âm thanh quen thuộc vang lên. Đó là giọng mẹ tôi, bà nói: “Con dậy chưa ? Ti-vi thì không chịu tắt.”
Tôi mở mắt thì ra đó chỉ là một giấc mơ nhưng giấc mơ đó thật tuyệt. Tôi mong bản thân mình sẽ cố gắng để biến điều đó trở thành sự thật mà không cần phải mơ.
CHÚC BẠN HỌC TỐT !
CHO MÌNH XIN HAY NHẤT+5*+CẢM ƠN NHA ! THANKS BẠN.
@tomodo