Viết một đoạn văn từ 10-12 câu phát biểu cảm nghĩ của em về mái trường mến yêu /(tiếng nha )
0 bình luận về “Viết một đoạn văn từ 10-12 câu phát biểu cảm nghĩ của em về mái trường mến yêu /(tiếng nha )”
I love the school, the familiar school, the simple but rustic school, always opening my arms to embrace the girls and students. The school is so beautiful. From the front gate always open to welcome students, to the guard, and also to groups of friends sharing happiness and sadness, … are many memories, many memories. The school is a conscious river, on which the dedicated, diligent teachers drive the boat day and night to the destination – where it belongs. Perhaps that is why the generations of students always give the school abundant feelings, indelible emotions and then step through the school gate, everyone’s hearts are full of nostalgia and restlessness that they dare not return. . In my heart is always silent during the happy and sad days with friends, when listening to the deep teachings of the teachers, until the season of phoenix flowers blossoming in the school yard, each flower is like the heart of school. birth, deeply. Even if we leave our homeland and the country, there is always a school’s silhouette in our heart, still familiar, as warm as ever.
Dịch:
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.
I love the school, the familiar school, the simple but rustic school, always opening my arms to embrace the girls and students. The school is so beautiful. From the front gate always open to welcome students, to the guard, and also to groups of friends sharing happiness and sadness, … are many memories, many memories. The school is a conscious river, on which the dedicated, diligent teachers drive the boat day and night to the destination – where it belongs. Perhaps that is why the generations of students always give the school abundant feelings, indelible emotions and then step through the school gate, everyone’s hearts are full of nostalgia and restlessness that they dare not return. . In my heart is always silent during the happy and sad days with friends, when listening to the deep teachings of the teachers, until the season of phoenix flowers blossoming in the school yard, each flower is like the heart of school. birth, deeply. Even if we leave our homeland and the country, there is always a school’s silhouette in our heart, still familiar, as warm as ever.
Dịch:
Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.