1.Hãy viết 1 đoạn văn nói về kỉ niệm của em với mẹ 2.Hãy viết 1 bài biểu cảm về người thân(mẹ nha) K sao chép mạng, chép = báo cáo giúp vs ạ! Mơn trc

1.Hãy viết 1 đoạn văn nói về kỉ niệm của em với mẹ
2.Hãy viết 1 bài biểu cảm về người thân(mẹ nha)
K sao chép mạng, chép = báo cáo
giúp vs ạ! Mơn trc

0 bình luận về “1.Hãy viết 1 đoạn văn nói về kỉ niệm của em với mẹ 2.Hãy viết 1 bài biểu cảm về người thân(mẹ nha) K sao chép mạng, chép = báo cáo giúp vs ạ! Mơn trc”

  1. mẹ là cơn gió mùa thu

    cho con mat mẻ lời ru năm nào

    mẹ là đêm trăng sáng sao

    soi đường chỉ lối con vào bến mơ

    Trong gia đình người ở bên cạnh chăm sóc và yêu thương em hết mực chẳng ai khác chính là người mẹ của em. Mẹ là người ôm ấp cho em từng lời ru cho tới những lời hát ngọt ngào nâng bước em vào đời. Trong cuộc đời của em mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất

    Mẹ em năm nay đã (… tuổi) đã trải qua nửa cuộc đời gặp bao nhiêu khó khăn trở ngại, vất vả trong công việc, trong cuộc sống. Mẹ em có dáng người dong dỏng, hơi gầy n vẫn toát vẻ thanh cao, giản dị. Mái tóc nâu màu hạt dẻ. Khi đi làm mẹ thường búi tóc để lộ những cọng tóc xoăn màu đen trông mẹ rất duyên dáng. Luôn đi với mái tóc đó là khuôn mặt trái xoan của mẹ. Trên gương mặt rạng ngời đó lúc nào cũng nở nụ cười như bông hồng đang bung nở. Năm tháng cứ thế trôi nó ko chờ đợi một ai cả, nó để lại trên khóe mắt của mẹ vài nếp nhăn nho nhỏ n dù nó có trôi bao lâu đi chăng nữa nó ko bao giờ có thể xóa đc nét dịu hiền của mẹ em. Đôi mắt mẹ long lanh như những vì sao, hai con ngươi đen nháy trông mẹ rất trìu mến, bao dung. cũng chính đôi mắt ấy đã từng rớt ệ vì em. Sống mũi cao dọc dừa, cái miệng nho nhỏ khi cười lộ ra hàm răng trắng muốt đều như hạt bắp. Em thường đc nghe mn nói: Bàn tay ta làm nên tất cả

    Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

    Vì vậy nhờ bàn tay của mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc em lớn đến từng này. bàn tay giờ trở nên khô ráp nhăn nheovif trải qua bao nhiêu là giông tố trong cuộc đời. Em nhớ mỗi khi trời lạnh bàn tay đấy lại thêm rát vì trời lạnh buốt cắt da cắt thịt. Nhìn bàn tay đấy em chỉ muốn tthu mik trong góc nhỏ mà òa khóc vì mik mà mẹ đã khổ cực bấy lâu nay. Hằng ngày mẹ ở bệnh viện tối về bận rộn lau dọn nhà cửa nấu cơm giặt giũ. Vì lo lắng cho gia đình nên chẳng lúc nào mẹ rảnh rỗi cả. 

    Đối vs em mẹ là một người không thể thiếu. Còn mn xung quanh mẹ rất hòa đồng, cởi mở vs họ nên ai cũng yêu quý mẹ và gia đình em. Nhất là trong công việc, mẹ là bác sĩ nên rất quan tâm tới sức khỏe của bệnh nhân nên mẹ rất nhiệt tình, năng động. Đôi khi em tự nhủ rằng mik phải là điều j đó khiến mẹ vui lòng. Mẹ là người em yêu quý nhất và em luôn ghi tâm câu nói mẹ từng nói với em cách đây không lâu:

    ” Mẹ như biển cả mênh mông

    Con luôn ghi nhớ công lao của người”

    Em cảm ơn mẹ vì đã ngày đêm tận tụy nuôi nấng em thành người. em uôn tự hào vì mẹ luôn là người soi đường dẫn lối cho em bước đi. Em hứa sẽ học thật giỏi để ko phụ công ơn trời biển của mẹ đói với em

    chúc hok tốt 

    cho xin ctlhn

    mik viết đề số 2 nhé

    Bình luận

Viết một bình luận