1/Trình bày chính sách đô hộ của các triều đại phong kiến phương bắc đối với nước ta từ thế kỉ 1 đến thế kỉ 6
2/Những việc làm của Lí Bí sau khi đánh bại nhà lương
3/ Thuyết trình về Thánh Địa Mỹ Sơn
1/Trình bày chính sách đô hộ của các triều đại phong kiến phương bắc đối với nước ta từ thế kỉ 1 đến thế kỉ 6
2/Những việc làm của Lí Bí sau khi đánh bại nhà lương
3/ Thuyết trình về Thánh Địa Mỹ Sơn
1 Về tổ chức bộ máy cai trị:
– Chia nước ta thành các quận, sáp nhập nước ta vào lãnh thổ Trung Quốc.
– Tăng cường kiểm soát, cử quan lại cai trị tới cấp huyện.
* Chính sách bóc lột về kinh tế:
– Thực hiện chính sách bóc lột, cống nạp nặng nề.
– Cướp ruộng đất, cưỡng bức nhân dân ta cày cấy, thực hiện chính sách đồn điền.
– Nắm độc quyền muối và sắt.
– Quan lại đô hộ bạo ngược tham ô ra sức bóc lột dân chúng để làm giàu.
* Chính sách đồng hóa về văn hóa:
– Truyền bá Nho giáo, mở lớp dạy chữ nho => Nho giáo chỉ có ảnh hưởng đến một số vùng trung tâm châu, quận.
– Bắt nhân dân ta phải thay đổi phong tục, tập quán theo người Hán.
– Đưa người Hán vào sinh sống cùng người Việt.
* Đối với các cuộc đấu tranh của nhân dân ta: chính quyền đô hộ áp dụng luật pháp hà khắc, thẳng tay đàn áp.
Sau khi giành thắng lợi, Lý Bí đã:
– Lên ngôi Hoàng đế (Lý Nam Đế) vào đầu năm 544.
– Đặt tên nước là Vạn Xuân, đóng đô ở cửa sông Tô Lịch (Hà Nội), đặt niên hiệu là Thiên Đức (đức trời).
– Thành lập triều đình với hai ban văn, võ.
3
Thánh địa Mỹ Sơn thuộc xã Duy Phú, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, cách thành phố Đà Nẵng khoảng 69 km và cách thành cổ Trà Kiệu khoảng 20 km, là tổ hợp bao gồm nhiều đền đài Chăm Pa, trong một thung lũng đường kính khoảng 2 km, bao quanh bởi đồi núi. Đây từng là nơi tổ chức cúng tế của vương triều Chăm pa cũng như là lăng mộ của các vị vua Chăm pa hay hoàng thân, quốc thích. Thánh địa Mỹ Sơn được coi là một trong những trung tâm đền đài chính của Ấn Độ giáo ở khu vực Đông Nam Á và là di sản duy nhất của thể loại này tại Việt Nam.
Từ năm 1999, thánh địa Mỹ Sơn đã được UNESCO chọn là một trong các di sản thế giới tại phiên họp thứ 23 của Ủy ban di sản thế giới theo tiêu chuẩn C (II) như là một ví dụ điển hình về trao đổi văn hoá và theo tiêu chuẩn C (III) như là bằng chứng duy nhất của nền văn minh châu Á đã biến mất.