1, Viết một bài văn từ 5-7 câu có chứa biện pháp ẩn dụ hoặc biện pháp so sánh rồi gạch chân
2, Đọc bài thơ Mưa (sgk trang 78,79 của Trần Đăng Khoa )Hãy tìm biện pháp tu từ có trong bài thơ đó và chỉ rõ thuộc biện pháp gì
3, trong văn bản “Lao Xao “ (sgk lớp 6 tặng 110,111) hãy chọn một đoạn văn ngắn mà em yêu thích nhất có sử dụng biện pháp tu từ Sử dụng từ láy và cho biết tu từ gì và láy gì
Câu 1:
Giờ ra chơi, trường ồn như vỡ chợ. Vài nhóm nữ sinh tụ tập dưới tán lá mát rượi của cụ bàng; từng cặp từng cặp bạn nam chơi đá cầu với nhau, trên vai ai nấy đều ướt đẫm ánh nắng; một đám học sinh khác lại ùa đến căn-tin ăn quà vặt;… Cảnh vui tươi, nhộn nhịp đó khó có người học trò nào quên được. Bởi sau mỗi giờ ra chơi lại khiến chúng tôi thấy tinh thần sáng khoái hơn, tràn trề sức lực để học tập tốt hơn.
*lại: phó từ chỉ sự tiếp diễn tương tự.
*ồn như vỡ chợ: so sánh
*cụ bàng: nhân hóa kiểu dùng những từ vốn dùng để gọi người để gọi sự vật.
*ướt đẫm ánh nắng: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. (thị->xúc)
*trường: hoán dụ kiểu lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
Câu 2:
Sáng đó, em thức dậy rất sớm để ngắm cảnh mặt trời mọc – một cảnh tượng tuyệt đẹp trên quê hương . Từ sân nhà nhìn về hướng đông , em thấy bầu trời đang dần chuyển sang màu hồng nhạt . Ông Mặt trời vẫn giấu mình sau những đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu ông đã thức giấc . Gió thổi nhè nhẹ . Một lát sau ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhỏ lên bầu trời cao . Nhuộm chân trời một màu hồng rực , quét sạch tàn dư của bóng đêm . Vạn vật như bừng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài , hân hoan chào đón nắng mai. Chị gió lướt qua làm dịu bớt đi sự nóng nực.Sương đêm đọng trên những chiếc lá cây , lấp lánh giữa ánh nắng mà trời . Tạo thành bức tranh vẽ khung cảnh thiên nhiên của buổi sáng mai tuyệt vời .
Câu 3:
Dàn bài chi tiết.
1. Mở bài
+ Những lần mắc lỗi trong quá khứ của em.
+ Hình ảnh mẹ / cha trong lần em mắc lỗi khiến em nhớ nhất.
2. Thân bài
+ Khái quát về lần mắc lỗi: mắc trong hoàn cảnh nào? Lỗi lầm của em là gì? Mức độ nghiêm trọng đến đâu?
+ Tả hình ảnh mẹ / cha:
– Vẻ mặt, đôi mắt như thế nào?
– Thái độ: buồn bã, nóng giận hay bình tĩnh…?
– Hành động, lời nói: nhẹ nhàng khuyên nhủ hay lớn tiếng trách mắng…?
+ Cảm nghĩ của em:
– Nhận ra lỗi lầm của mình, thấy ân hận, day dứt vì làm cha / mẹ buồn.
– Xúc động trước sự khoan dung của cha / mẹ…
– Tự nhủ không bao giờ tái phạm.
3. Kết bài
Suy nghĩ, bài học mà em rút ra từ lần mắc lỗi đó.
Cau 2 Trong hai câu thơ trên, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã sử dụng rất thành công biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác. “Tiếng rơi” của lá vốn được cảm nhận bằng thính giác nhưng nhà thơ đã cảm nhận bằng xúc giác “rất mỏng” và hơn nữa là bằng thị giác “rơi nghiêng”. Bằng cách sử dụng biện pháp tu từ ấy, nhà thơ đã khiến người đọc như được chạm tay, như được nhìn thấy hình ảnh chiếc lá đa rơi nhẹ bên thềm. Câu thơ vì vậy mà trở nên tinh tế, sinh động vô cùng.
Cau 3
Chó là loài động vật mà có lẽ là gần gũi với con người nhất. Dường như đi đâu chúng ta cũng có thể bắt gặp chúng. Nhà em cũng có nuôi một chú chó con vì vậy mà đối với em chú đặc biệt lắm. Chú là một người bạn mà nếu đi xa thì em sẽ rất nhớ.
Tiêu Đen, đó là tên chú chó mà ba đã mua tặng em nhân dịp sinh nhật lần thứ mười. Khi thấy ba mang về, em đã nhảy cẫng lên vì sung sướng, vì Tiêu Đen là loài chó mà em luôn ao ước có được. Chú thuộc giống chó poodle với bộ lông màu đen bóng, xoăn tít như được ra ngoài hàng làm tóc. Mỗi khi chơi đùa, chú hay cuộn tròn mình lại như một cuộn len khổng lồ. Tiêu Đen có cái đầu trông như quả đu đủ nhỏ, chiếc tai lúc nào cũng vểnh lên như nghe ngóng chuyện gì đó. Hai mắt của Tiêu Đen đen láy, tròn xoe như hai hòn bi ve. Những lúc chú làm sai điều gì, chú lại nhảy vào lòng em, đưa con mắt long lanh lên nhìn em như để chuộc lỗi. Khi đó em chẳng trách mắng được gì vì Tiêu Đen của em quá dễ thương. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn trắng tinh ở hai bên khoé miệng. Chú hay dụi dụi chiếc mũi ướt của mình vào chân em mỗi khi em học bài. Tuy nhiên em chẳng thấy phiền phức chút nào, ngược lại còn thấy rất dễ thương, giống như đứa em nhỏ đang làm nũng vậy. Cái đuôi nhỏ, có chùm lông ở cuối như cái quạt lúc nào cũng ngoe nguẩy. Tiêu Đen có bốn cái chân ngắn nhưng lại chạy rất nhanh và khoẻ. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp chú đi lại nhẹ nhàng hơn.