1.viết một đoạn văn tả con đường mà em thích
2.hãy viết đoạn văn tả con đường đi học thân thuộc của em
0 bình luận về “1.viết một đoạn văn tả con đường mà em thích
2.hãy viết đoạn văn tả con đường đi học thân thuộc của em”
cứ mỗi buổi sáng tôi đều đi qua con đường nhộn nhịp thân thuộc của tôiCon đường dài, phẳng, uốn lượn mềm mại như dải lụa hồng. Dưới con mắt của tôi, dải lụa ấy rất đẹp, lụa vừa rơi ra từ tay nàng tiên nào đó. Vâng, nó là con đường thân quen của tôi.Dải lụa đó dường như nổi bật hơn trên nền trời xanh ngắt. Dưới ánh nắng trong trẻo, ấm áp ban mai, nó lấp lánh, lấp lánh hòa cùng với những cơn gió hiu hiu, ngắm nó ta thấy thật thanh thản. Thiên nhiên, cuộc sống thật tuyệt diệu!Đan giữa những ngôi nhà cao tầng hiện đại là những mái nhà nhỏ bé, dáng vẻ cổ kính. Chúng hòa vào với nhau, mang theo từng vẻ đẹp của riêng mình, chắt lọc, tạo nên cái đẹp vừa hiện đại, vừa cổ xưa. em cảm thấy con đường đó là một con đường yêu thích nhất của em . em rất yêu con đường này và em mong nó sẽ bền lâu với em .
bài văn 2:
Một buổi sáng tuyệt vời bắt đầu, tôi sắp gặp lại con đường nhộn nhịp, thân quen từ nhà đến trường. Đó là người bạn tri kỉ của tôi. Tôi cảm thấy gắn bó với nó biết bao.Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụng xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con. Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. em rất yêu con đường đi học này . em mong mọi người sẽ giữ gìn bảo vệ nó
Con đường hiền hòa mà không biết tôi đã đi qua bao nhiêu lần ấy vẫn còn nguyên cho đến khi tôi không còn đủ sức vượt qua con đường ấy nữa. Đó là con đường về nhà ngoại tôi. Con đường thô sơ trên đê tuy không to, rộng và đẹp nhưng mỗi khi đi qua đây tôi lại cảm thấy nó hiền hậu i như ngoại tôi vậy. Con đường giản dị mọc đầy những cụm hoa xuyến chi khẽ nở bên vệ đường. Con đường là beensbowf đong đầy tình cảm của tôi và ngoại.
2.Hãy viết đoạn văn tả con đường đi học thân thuộc của em.
Ngày nào trên đường đi học, lòng tôi như hòa vào con đường thân thuộc ấy, cảm giác nôn nao khó tả. Tôi chậm rãi đạp từng nhịp, vừa đi vừa cảm nhận cái gió nhẹ nhàng của buổi sáng, hầu như sáng nào cũng vậy. Khung cảnh xung quanh lúc nào cũng yên bình và êm ả như thế, và chắc sẽ không bao giờ đổi thay.
cứ mỗi buổi sáng tôi đều đi qua con đường nhộn nhịp thân thuộc của tôiCon đường dài, phẳng, uốn lượn mềm mại như dải lụa hồng. Dưới con mắt của tôi, dải lụa ấy rất đẹp, lụa vừa rơi ra từ tay nàng tiên nào đó. Vâng, nó là con đường thân quen của tôi.Dải lụa đó dường như nổi bật hơn trên nền trời xanh ngắt. Dưới ánh nắng trong trẻo, ấm áp ban mai, nó lấp lánh, lấp lánh hòa cùng với những cơn gió hiu hiu, ngắm nó ta thấy thật thanh thản. Thiên nhiên, cuộc sống thật tuyệt diệu!Đan giữa những ngôi nhà cao tầng hiện đại là những mái nhà nhỏ bé, dáng vẻ cổ kính. Chúng hòa vào với nhau, mang theo từng vẻ đẹp của riêng mình, chắt lọc, tạo nên cái đẹp vừa hiện đại, vừa cổ xưa. em cảm thấy con đường đó là một con đường yêu thích nhất của em . em rất yêu con đường này và em mong nó sẽ bền lâu với em .
bài văn 2:
Một buổi sáng tuyệt vời bắt đầu, tôi sắp gặp lại con đường nhộn nhịp, thân quen từ nhà đến trường. Đó là người bạn tri kỉ của tôi. Tôi cảm thấy gắn bó với nó biết bao.Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụng xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con. Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. em rất yêu con đường đi học này . em mong mọi người sẽ giữ gìn bảo vệ nó
xin hay nhất để lên xuất sắc ạ
1.Viết một đoạn văn tả con đường mà em thích.
Con đường hiền hòa mà không biết tôi đã đi qua bao nhiêu lần ấy vẫn còn nguyên cho đến khi tôi không còn đủ sức vượt qua con đường ấy nữa. Đó là con đường về nhà ngoại tôi. Con đường thô sơ trên đê tuy không to, rộng và đẹp nhưng mỗi khi đi qua đây tôi lại cảm thấy nó hiền hậu i như ngoại tôi vậy. Con đường giản dị mọc đầy những cụm hoa xuyến chi khẽ nở bên vệ đường. Con đường là beensbowf đong đầy tình cảm của tôi và ngoại.
2.Hãy viết đoạn văn tả con đường đi học thân thuộc của em.
Ngày nào trên đường đi học, lòng tôi như hòa vào con đường thân thuộc ấy, cảm giác nôn nao khó tả. Tôi chậm rãi đạp từng nhịp, vừa đi vừa cảm nhận cái gió nhẹ nhàng của buổi sáng, hầu như sáng nào cũng vậy. Khung cảnh xung quanh lúc nào cũng yên bình và êm ả như thế, và chắc sẽ không bao giờ đổi thay.
#kohaydounha
Học tốt!!!!!!!!!!
@Sóc
Xin hay nhất cho nhóm!!!!!!