đề bài : Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm lại ngôi trường cũ em đang học . Hãy viết lại một bức thư cho bạn học hồi ấy của em và tả lại buổi thăm trư

By Rylee

đề bài : Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm lại ngôi trường cũ em đang học . Hãy viết lại một bức thư cho bạn học hồi ấy của em và tả lại buổi thăm trường xúc động đó . giúp mình làm nhé , mình cảm ơn trước .

0 bình luận về “đề bài : Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm lại ngôi trường cũ em đang học . Hãy viết lại một bức thư cho bạn học hồi ấy của em và tả lại buổi thăm trư”

  1.                                         Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 25 tháng 6 năm 2041

        Thu Hà xa nhớ!

        Cũng đã lâu lắm rồi, bây giờ tớ mới có thể ngồi đây và viết một bức thư cho Hà. Dạo này bạn có khỏe không? Cuộc sống và sự nghiệp bên Nhật giờ đã ổn định chưa ? Hôm nay tớ có tới thăm bố mẹ Hà đấy. Hai bác vẫn ở căn nhà năm nào và vẫn rất khỏe mạnh, còn Trung bây giờ học giỏi lắm đấy nhé, không còn ham chơi như trước nữa. Vậy nên Hà cứ yên tâm dựng nghiệp đi nhé! Cơ mà cũng thật buồn đấy, bốn năm học chúng ta đã từng song hành, chia sẻ cùng nhau mà giờ đã mỗi người một ngã, trưởng thành lên và tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình để gây dựng sự nghiệp với những con đường riêng, những ước mơ riêng. Thật nhớ những ngày tháng hồn nhiên, thơ ngây chỉ lo học hành, vui chơi kia sao mà lại qua nhanh đến vậy…

        Lớp cũ của chúng ta vừa mới tổ chức một buổi họp lớp, thật buồn vì Hà không thể về được, chắc là bận lắm nhỉ ? Nhưng không sao, nếu không thể về thăm trường được thì tớ đã thay Hà gặp lại bạn bè, thầy cô với mái trường cấp hai xưa rồi đấy! Nhớ ngày trước hai đứa hay đọc bài văn rồi sửa lỗi cho tớ không, bây giờ vẫn tiếp tục như vậy nhỉ ?

        Nghe thông báo họp lớp nên tớ đã gấp gáp thu xếp công việc bên quê nội về đây – mảnh đất Yên Thọ thân thương đấy. Ngồi trên xe, qua khung cửa hiện lên là những con đường đã thay đổi hoàn toàn khác so với ngày nào. Những cửa hàng, nhà hàng mọc lên nhiều hơn, cao vời vợi và đồ sộ, tớ còn tưởng nơi đây là Miami thu nhỏ cơ. Tớ dừng lại ở Tổ Dân Phố – địa điểm mà lớp mình hẹn gặp. Quán cà phê này cũng thay đổi so với trước kia, diện tích mở rộng hơn, thiết kế hiện đại mà lại giản dị, đúng kiểu Hà thích luôn. Lớp mình đúng giờ lắm đấy nhé, thế mà lại thiếu mất nười mấy đứa. Cả đám rộn rã tiếng nói cười như những giờ trống tiết ngày trước, làm cho quán cà phê náo nhiệt hẳn lên. Nhìn ai cũng khác hẳn, chẳng phải là ngây ngô với mái tóc chải vội hay đôi mắt lờ mờ vì mới ngủ dậy như những ngày đi học mà trông trưởng thành và chỉnh tề hơn nhiều. Nét đáng yêu, nhí nhảnh của các bạn nữ ngày nào được những chiếc áo blazer, sơ mi kia gói trọn lại, thay vào đó là toát lên sự sang trọng, nghiêm túc. Những quý ông lịch lãm, chỉnh chu với những bộ suits, những chiếc áo vest hay áo sơ mi oxford trước mắt tớ giờ đây đã thay thế cho sự năng động tinh nghịch ngày trước. Bây giờ ai cũng thành công trên con đường bản thân chọn. Như là Dương đã thành công trong con đường kế toán, Giang là một hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp. Ninh thì nối nghiệp bố làm nghề mộc, hơn nữa còn nhiều những tác phẩm điêu khắc tham gia các cuộc thi tài năng nữa đấy nhé, buồn là chưa có giải cao thôi. Cũng thật bất ngờ, Yến khiêm tốn chăm chỉ ngày nào giờ đã có riêng một trang trại trồng cây, rau và chăn nuôi được áp dụng nhiều những công nghệ hiện đại. Và còn nhiều những kì tích khác nữa mà chẳng thể kể xuể, tại lớp mình toàn những nhân tài kia mà.

        Rôm rả một hồi, lớp mình cùng nhau quay về mái trường thân yêu xưa, ôn lại những kỉ niệm của tuổi học trò ngây ngô. Con đường đến trường hôm nay sao mà mà lạ lẫm quá, thay đổi biết bao nhiêu. Những bụi cỏ bên đường cũ giờ đã thay thế bằng vỉa hè rợp bóng cây được lát gạch, còn cả những đoạn được lắp đặt đèn LED sáng choang ở gần những cột điện và dải kẻ sang đường. Hà biết chúng được lắp như vậy để làm gì không ? Cực kì thú vị luôn đấy, việc này vừa làm cho đường phố về đêm thêm rực rỡ, vừa giải quyết nạn “Smombie” – những Zombie của thời hiện đại. Đó là thuật ngữ được kết hợp giữa smartphone và zombie, chỉ những người có thói quen nguy hiểm khi đi bộ – cắm mặt vào điện thoại và không để ý xung quanh và thậm chí cả lúc qua đường, điều này khiến người ta trông như những con zombie vô hồn vậy. Còn nữa nhé, những căn nhà dân nhỏ bé, nằm san sát nhau giờ đây đã không còn nữa mà thay bằng những tòa cao ốc, chung cư cao chọc trời. Hà nhớ những hàng quán bé tí khép nép bên lề đường ngày nào không, giờ những chỗ ấy là các quán cafe, quán ăn được trang trí rất đẹp.

        Đến cả trường mình cũng khác xưa rồi. Cổng trường to và cao hơn hẳn so với năm nào. Hai bên cổng trường là thảm cỏ xanh mướt, được thêm xích đu, ghế đá và cái cây lớn ở giữa, trông giống như hai công viên mini vậy. Bước vào trường, tớ thật sự ngỡ ngàng luôn. Mái nhà thân yêu này cứ như lớn lên cùng chúng ta vậy. Trường đã mở rộng diện tích, xây dựng, thay đổi đi nhiều thứ và được sơn lại hoàn toàn. Trước tiên, lớp mình đã phải ngạc nhiên với hai khu vực nhà gửi xe, nay to hơn rất nhiều. Phòng bảo vệ vẫn đặt ngay trước đó – gần cổng trường và được lắp thêm một tivi treo tường để theo dõi hệ thống camera, phục vụ cho an ninh trường học. Đằng sau cánh cửa tự đóng – mở đó là nơi các giáo viên gửi xe máy, otô. Đối diện với đó là nơi học sinh gửi xe tại trường, có cột ngăn cách giữa xe đạp và xe điện, phân biệt ra từng lớp một. Phòng bảo vệ vẫn đặt ngay trước đó – gần cổng trường và được lắp thêm một tivi treo tường để theo dõi hệ thống camera, phục vụ cho an ninh trường học. Hôm nay trường vắng lắm, chỉ có các giáo viên và vài học sinh chơi đùa trên sân thôi, tại hè mà.

        Đến trường cái là đại diện lớp mình đi chào hỏi các cô giáo cũ luôn. Có những cô đã chuyển công tác sang trường khác, vài cô đã nghỉ hưu và có nhiều những giáo viên mới. Các cô dạy lớp mình năm nào vui lắm vì lớp mình đã luôn nhớ tới trường, nhớ tới cô và quay lại thăm trường cũ. Các cô dù không còn trẻ như năm nào nữa, đã hằn lên những vết “thời gian” trên khuôn mặt, nhưng nét tôn nghiêm vẫn còn nguyên vẹn ở đó. Chúng tôi đưa mắt tìm cô Tuyết thì cô Dung bảo “Tìm cô Tuyết chứ gì? Cô ấy “dưỡng lão” ở nhà rồi”, nói xong cô dẫn bọn mình đi tham quan toàn trường luôn. Các lớp học ở trường mình được sửa sang rất kĩ càng, trang bị các thiết bị mới phục vụ tốt hơn cho giảng dạy. Thay thế cho bảng đen phấn trắng năm nào là bảng thông minh: vừa có thể chiếu bài giảng, vừa có thể viết lên bằng bút chuyên dùng cho bảng thông minh. Thay thế cho sách bút là máy tính riêng cho mỗi người. Còn lắp cả điều hòa hai chiều ở mỗi lớp nữa cơ, chẳng như năm nào phải chịu cái nóng oi ả của hè và gió lạnh mùa đông nữa. Nhớ trước kia, lớp mình nghịch ngợm liên tục làm vỡ cửa kính, leo trèo làm bẩn cả bờ tường rồi bị cô mắng trách cả đám mà vừa mếu vừa cười. Phòng thư viện nhỏ bé ngày nào giờ đã mở rộng sang phòng lí – công nghệ bên cạnh rồi. Hà nhớ trước kia chúng mình hay vào thư viện tìm sách cả buổi rồi lại buồn bã bước ra không ? Tại vì sách năm đó ít quá mà, giờ thì nhà trường đã bổ sung thêm nhiều thể loại sách lắm, trông như nhà sách luôn. Một bất ngờ cho Hà này, trường mình đã xây thêm một dãy nhà, khu vực căng tin ở dưới tầng hầm và thay thế cho sân cỏ nhân tạo ngày trước là một khu nhà thể thao cực lớn luôn. Dãy nhà trường mình mới xây có hai phòng thí nghiệm hóa học, hai phòng thực hành cho bộ môn lí – công nghệ và các phòng riêng của các câu lạc bộ giúp học sinh giải lao, hoạt động theo sở thích như: câu lạc bộ văn học – khoa học xã hội, khoa học tự nhiên hoặc về âm nhạc thì có câu lạc bộ nhạc cổ điển, nhạc hiện đại, … Cực trầm trồ là khu vực căng tin ở dưới tầng hầm của dãy nhà trung tâm, xịn sò như nhà hàng cao cấp luôn. Ở đây được trang bị vô cùng đẹp mắt, mang tông màu trầm ấm sang trọng. Nhà ăn còn được phân khu một cách rất hợp lí, vừa có nơi ăn tập thể như thông thường, vừa có những bộ bàn ghế xin sò được bố trí riêng biệt để học sinh ngồi tán gẫu. Và đối với những học sinh giống như mấy bạn nữ lớp mình thích chụp ảnh “sống ảo” thì dãy bàn ghế này là chân ái. Trường mình có căng tin đẹp đẽ và hiện đại thế này thì có lẽ dù nắng hay mưa học sinh cũng muốn đến trường bằng được ấy nhỉ ? Còn chưa hết trầm trồ về căng tin thì lại đến nhà học thể thao đa năng, khu nhà này được xây dựng hiện đại theo thiết kế hình lá sen, thoáng đãng với nhiều ô thông gió và hệ thống cửa kính đóng – mở theo bảng điều khiển. Khu liên hợp thể thao kết cấu hiện đại, đáp ứng nhu cầu đa dạng cho từng sở thích của các học sinh như: bóng đá, bóng chuyền, cầu lông, bóng rổ,… Bên dưới là sân chơi, xung quanh là ghế ngồi và dưới gầm là nơi để các dụng cụ như bóng, vợt, cầu lông, lưới cho sân đánh cầu, khung gôn bóng đá,… Cuối cùng là sự thay đổi đẹp đẽ của khu vườn lịch sử và xen kẽ là khu trồng cây, thuốc ngoài trời. Ở đây trồng những cây hoa đủ sắc màu, làm tớ như nghĩ tới những khu vườn kì diệu trong truyện cổ tích vậy. Nào hoa hỳnh anh hồng, vàng rực rỡ tươi sáng tô điểm cho giàn leo dựng san sát tường. Nào hoa râm bụt sắc đỏ rực rỡ, lôi cuốn. Nào các chậu hoa mười giờ xinh xắn, tràn đầy sức sống gây thương nhớ cho những con người yêu cái đẹp với sắc màu như vàng, vàng nghệ, hồng, tím trắng… Nào hoa dạ yến thảo nổi bật với vẻ duyên dáng, mềm mại được trồng thành từng luốn để làm viền cho khu vườn tươi đẹp… Xem kẽ với đó là mô hình nhà sàn của Bác Hồ kính yêu với bờ trúc quân tử bao bọc, mô hình quê hương của Bác – nơi của những cảnh sắc giao thoa, mô hình tháp eiffel tráng lệ. Đi đến đây lớp mình lại cùng ôn lại những buổi lao động tới chiều tối. Tổ trưởng, ban cán sự thì vừa cuốc đất đến vã mồ hôi giữa tiết trời oi bức, vừa bực dọc nhắc nhở tổ viên đến mệt. Đứa thì ngồi chơi, hết bắn bi rồi lại làm đổ cay đu đủ của cô Dung dốc sức vun trồng, tưới tắm, thế rồi lại loay hoay trồng lại, sợ cô mắng. Bây giờ thật là ngỡ ngàng và cũng thật vui vì các học sinh bây giờ được học tập và phát triển trong một môi trường hiện đại hơn.

        Tham quan trường xong đã trưa rồi, cả lớp chào cô Dung rồi đứa nào đứa nấy về nghỉ ngơi. Tới chiều lại tiếp tục chuyến đi thăm cô Tuyết. Nhà cô vẫn vậy, vẫn trong con ngõ đó, nhưng đường thì thay đổi rồi, ngõ nhỏ gập ghềnh được lát lại một lớp bê tông, phẳng phiu hẳn lên. Bọn tớ gọi cửa, cô vội vã ra mở cổng. Thấy lớp cũ, cô xúc động không kìm được nước mắt, Chi bước đến mà ôm chầm lấy cô giống như đứa trẻ sà vào lòng mẹ sau mỗi buổi tan trường vậy. Chúng tớ cùng cô ngồi nói chuyện rồi ôn lại những buổi học ngày trước, chúng tớ thì kể về những con đường của bản thân, cô vừa nghe mà lòng vừa tự hào. Đến giờ tớ cũng cả lớp càng thấm thía hon về sự khắt khe của cô năm nào, sự khắt khe ấy đã rèn giũa cho chúng mình được như ngày hôm nay, vững bước trên mọi nẻo đường. Vì Hà không về được nên cô nhớ lắm đấy, cả những đứa vắng mặt nữa.

        Đấy, Hà thấy chuyến đi thăm trường và thăm cô Tuyết của lớp có vui không, Hà mà ở đây thì chắc sẽ xúc động lắm đấy! Đến đây thư cũng dài rồi, chúc bạn sức khỏe, tiếp tục cố gắng trong công việc nhé. Mong thư hồi âm của Hà.

                                                                                                               Bạn học cũ,

                                                                                                                       Mai 

                                                                                                         Nguyễn Thị Ngọc Mai.

    Trả lời
  2.                                                                        Bài làm 

                                                                                TP.HCM , ngày 13/1/2041

                                                                                            6 : 07 PM

                                Tuấn kính mến !!

                   Này , bớt chúc thời gian đi , cậu chỉ lo cắm đầu vào việc học , không có thời gian nhớ tới người bạn này nữa à ? Được rồi , tôi biết như vậy nên tôi mới viết thư này để hỏi thăm cậu và kể cho cậu nghe một buổi về thăm trường cũ !! Hãy xem bức thư này là một thứ để ôn lại kỉ niệm thời học trò của chúng mình , Tuấn nhá !

                   Cậu dạo này sao rồi , vẫn khoẻ chứ ? Có tìm được cô nào phù hợp chưa ? Học hành vẫn ổn định chứ ? Chắc là thăng hoa lắm nhỉ , vì cậu làm còn không có thời gian gặp tớ mà lại . Cậu bận như thế nên mới không về thăm trường được . Thôi , tớ sẽ kể cho cậu nghe vậy . Thời gian trôi qua nhanh phải không , mới ngày nào còn ngồi trên ghế nhà trường mà giờ đây đã chuẩn bị tốt nghiệp rồi . Hôm ấy là một ngày đẹp trời , tớ quyết định tới trường vào ngày 20 – 11 . Tâm trạng tôi lúc ấy chỉ là bồn chồn và nôn nao , rồi cũng tới nơi nên đến , trước mắt tôi là một cánh cổng đồ sộ và một ngôi trường rộng lớn chứ không phải mái trường cũ kĩ nhỏ bé như lúc trước . Vào trong sân trường , hầu như những gì tôi thấy ngày xưa đều đã thay đổi hết ! Nhưng vẫn còn lưu lại một tinh thần học tập rất tốt trong tâm hồn mỗi em học sinh nơi đây . Trong lúc đang say đắm ngắm trường xưa , thì có một tiếng gọi thân quen thoáng bên tai : ” A , Công kìa ! Tới chỗ nó đi ! Quay lại thì thấy mấy đứa bạn cũ tiến gần đến . Tụi nó tay bắt mặt mừng rồi kể về chuyện của mình sau 10 năm không gặp . Nghe chúng nó kể mà tôi sửng sốt lắm , Tuấn ạ ! Khi nào có dịp tớ kể cho ! Sau 1 lúc trò chuyện vui vẻ , chúng tớ quyết định đi tìm cô Nguyệt – GVCN lớp ngày cuối cấp . Thật ra , cô giờ đã 63 tuổi và về hưu lâu rồi , nhưng vì là giáo viên ưu tú nên được mời về dự buổi lễ này . Ô ! Cuối cùng thì cũng đã thấy . Tuy hơi lớn tuổi nhưng cô vẫn xinh đẹp như lúc trước . Chúng tớ quấn quýt bên cô như những chú chim non quây quần bên mẹ . Không ngờ , 10 năm rồi mà cô vẫn nhớ như in tên của cả lớp . Sau đó , cô dẫn chúng tôi đi tham quan trường . Khi lên tầng 1 đã có thang máy dẫn lên . Bên trong mỗi lớp học đều được trang bị 10 bóng đèn và 2 máy lạnh . Bàn ghế được thay bằng loại tốt nhất . Ngoài ra , trường còn đặt nhiều máy tính trong phòng học . Đặc biệt hơn , cây phượng lúc trước đã ra hoa và thêm nhiều cây xanh nữa ” mọc ” lên trong sân trường . Vì được mở rọng ra thêm nên trường đã có 1 phòng nhạc , 1 phòng thể dục và 2 phòng thí nghiệm Sinh và Lý . Trong phòng thí nghiệm Sinh , phía sau phòng có 1 khoảng đất trống , nay đã được trồng nhiều cây xanh hơn để các em học sinh dùng trong thí nghiệm . Đó được cải tiến tốt như vậy hầu hết nhiều phụ huynh đã cho các em học bán trú tại trường … Thôi , còn rất nhiều điều và cảm xúc muốn trình bày với cậu nhưng tớ có công việc rồi , xin dừng bút tại đây , mong hồi âm từ cậu nha , bằng hữu !

                                                                                                Tri kỉ của cậu

                                                                                                        Công 

                                                                                             Nguyễn Chí Công

                                                                         NĂM MỚI MAY MẮN !!

                                                                                   XIN HAY NHẤT , 5 SAO , CẢM ƠN

                                                                                             $@chicong283k :))$

    Trả lời

Viết một bình luận