A.Lincoln từng nói:”điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào”. Hãy viết một bài văn trình bày suy nghĩ của em về ý kiến trên.
Các bạn nào thực sự giỏi văn giúp mik để mik tham khảo nhé, đừng chép mạng nha
Ai giỏi văn hãy tỏa sáng cho mng xem nào:)))
Dường như các bạn lãng quên đi một điều: nếu không có thất bại, thì làm sao có thành công ? Hay nói một cách ngắn gọn mà xúc tích hơn , thì thành công được sinh ra từ thất bại. Giống như câu nói mang đầy tính triết lí sâu sắc của A.Lincoln: “Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào “.
Chắc hẳn, mọi người khi thất bại, vấp ngã sẽ tìm mọi cách để vượt lên chính nó, không bao giờ chấp nhận bỏ cuộc, dùng cả tài chính, máu xương để đánh đổi điều mình mong ước. Đứng lên từ thất bại đã khó, chấp nhận nó còn khó hơn, lòng người như hai quả trứng, vì nó có hai lòng, mặt lợi và mặt xấu. Cái tính bốc đồng, tự kiêu và tự mãn những gì mình đã làm được, dù cho là thất bại, họ không chấp nhận mình sai, mình vấp ngã, cứ khăng khăng tiến về phía trước để rồi đổ vỡ trong hy vọng mong manh, sứt mẻ. Thất bại ở đây là những thứ mình chưa đạt đến, hoặc không như ý muốn, hoặc một sai lầm nào đó, có thể là trong tình cảm hay công việc… Nhưng, điều quan trọng, cũng như ý nghĩa nhất đó chính là bạn đã chấp nhận và đón chào nó như thế nào. Câu nói của A.Lincoln thật sự gieo vào người đọc nhiều suy nghĩ, tâm tư và nhiều thắc mắc trái chiều.
Để đạt được điều phi thường, họ dũng cảm dấn bước theo con đường mới và làm những việc họ chưa từng làm. Không có thành công vượt trội nào đạt được mà không có thất bại, vấp ngã đôi lần. Đã từng thử. Đã từng thất bại. Không sao cả. Hãy thử lại. Lại thất bại. Thất bại tốt hơn. Ý chí và lòng quyết tâm, sự chịu đựng, đón nhận giúp ta phát huy được tiềm năng to lớn trong mỗi con người.
Thời đi học, bạn đã từng bị bố mẹ la vì điểm kém, thua xa các bạn trong lớp, làm cho bố mẹ muối mặt. Có bao giờ bạn nản chí, đầu hàng trước những lời nói ấy chưa ? Chắc chắn là có, vì tôi cũng như các bạn, cũng ấm ức khá nhiều, thất bại trong một kì thi lớn là bước ngoặt lớn nhất trong đời tôi, đã thay đổi hoàn toàn cách nghĩ, cách học của một con người đã chịu nhiều áp lực của cuộc sống. Sẽ còn nhiều biến cố, vấp ngã phía trước, chẳng qua nó chưa ập đến mà thôi, quan trọng hơn là bạn phải biết đối mặt và chấp nhận nó như thế nào ? Có coi nó như một điều tất yếu hay không ? Có rút ra kinh nghiệm để lần sau có dẫm lại vết bùn ấy nữa không ? Thay vì tự trách móc bản thân mình yếu kém, nhu nhược thì bạn hãy bình tĩnh lại, ngồi xuống ngẫm lại suy tư một chút xem cái thất bại ấy có đáng để ta giữ mãi trong lòng không, có chấp nhận bỏ qua nó hay không ? Có vô số con người đã đứng lên từ thất bại, dần dần loại bỏ những điểm yếu, thêm vào là những khắc phục, niềm tin, hy vọng về con đường phía trước.
” Thất bại chưa bao giờ là đầu hàng “. Con người chỉ đầu hàng trước bản thân và số phận đã định sẵn. Có thể thấy bao nhiêu con người đi lên từ thất bại như hãng nước ngọt 7 up. Nếu không có sự vấp ngã đến 6 lần thì chúng ta không có loại nước ngọt giải mát ngon để uống đến thế. Con người, có ai hoàn hảo đâu, con đường vinh quang có bao giờ bằng phẳng đâu, phải có thất bại mới có thành công chứ. Càng có nhiều lần sẩy chân thì càng có thêm động lực, ý chí quyết tâm để vượt lên. Hãy bình thản mà đón nhận nó như một lẽ thường tình, lấy nó là bài học để rút ra kinh nghiệm cho bản thân, đồng thời cũng là cái nhìn bao quát, tổng thể về giá trị bản thân.
Tóm lại câu nói của A.Lincoln đã thực sự làm người đọc cảm thấy ấn tượng, nhiều ý nghĩa để lại cho đời sau ca tục. Vì thế đừng phàn nàn, hay đổ lỗi cho bản thân, người khác về sự thất bại của mình, hãy suy nghĩ để rút ra bài học sâu sắc tránh sự vấp ngã không đáng có cho lần tiếp theo bước đến con đường tương lai phía trước.