ai giúp e vs ạ
viết đoạn văn nghị luận về vũ nương là 1 người vợ thủy chung
e đang cần gấp ai nhanh e vote 5 sao , cảm mơn
ai giúp e vs ạ
viết đoạn văn nghị luận về vũ nương là 1 người vợ thủy chung
e đang cần gấp ai nhanh e vote 5 sao , cảm mơn
Vũ nương là người vợ thủy chung, người mẹ hiền và nàng dâu hiếu thảo. Thật vậy, khi Trương Sinh đi lính chỉ để lại Vũ Nương bụng mang dạ chửa với người mẹ già, Vũ Nương đã luôn chăm sóc mẹ chồng chu đáo khiến bà cũng phải cảm động. Khi mẹ chồng chết, Vũ Nương cũng lo ma chay cho bà cũng như lo cho chính chính cha mẹ mình vậy. Không những là một người con hiếu thảo, Vũ Nương còn là một người mẹ hết mực yêu thương con. Vì không muốn Đản nghĩ mình không có cha mà Vũ Nương đã nghĩ cách trỏ bóng mình trên vách tường và nói đó là cha Đản. Ta thấy Vũ Nương là một người mẹ yêu thương con vô hạn. Và nổi bật trong văn bản ta thấy Vũ Nương là một người vợ hết mực yêu thương chồng. Khi Trương sinh đi lính, nàng chẳng mong chàng áo gấm trở về mà chỉ muốn chồng được bình yên nơi chiến trường.
Nàng lo lắng cho Trương sinh ở nơi biên ải chịu khó khăn vất vả không có người nương tựa. Khi bị Trương Sinh nghi oan nàng cũng chỉ hết mực giải thích để níu giữ hạnh phúc gia đình. Đến khi chết đi rồi, Vũ Nương cũng chẳng một lời trách móc, oán than Trương Sinh mà còn muốn về gặp chàng lần cuối. Qua tác phẩm này, Nguyễn Du đã vẽ ra trước mắt chúng ta là một người phụ nữ tài đức vẹn toàn.
Vũ Nương là người vợ hết lòng yêu thương ,thủy chung với chồng.Trong cuộc sống vợ chồng,biết chồng có tính đa nghi ,Vũ Nương khéo léo cư xử hết mực,giữ gìn khuân phép,không từng để lúc nào vợ chồng phải dẫn đến thất hòa.Lúc tiễn chồng đi lính,nàng không mang chồng mang vinh hiển mà chỉ cầu cho chàng được bình yên trở về “Chàng đi chuyến này ,thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu ,mặc áo gấm trở về quê cũ,chỉ xin ngày về mang theo hai chữ bình yên ,thế là đủ rồi.”Nàng còn cảm thông với nỗi vất vả ,hiểm nguy mà chồng phải chịu nơi chiến trận:”Chỉ e việc quân khó liệu ,thế giặc không lường .Giặc cuồng còn lẩn lút ,quân triều còn gian lao”.Chồng đi lính ,Vũ Nương ở nhà luôn trong tâm trạng khắc khổ nhớ nhung chồng da diết”Ngày qua tháng lại, thoắt đã nửa năm, mỗi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi thì nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được”.Qua đó cho thấy nàng là người vợ hết sức thủy chung với chồng.