Bài dự thi viết về kỉ niệm thầy cô và mái trường thân yêu

Bài dự thi viết về kỉ niệm thầy cô và mái trường thân yêu

0 bình luận về “Bài dự thi viết về kỉ niệm thầy cô và mái trường thân yêu”

  1.                                Bài làm

         Ắt hẳn mỗi người trong chúng ta khi ngồi trên ghế nhà trường cũng có những kỉ niệm dù là vui hay buồn. Em cũng vậy, em cũng đã có rất nhiều kỉ niệm nhưng kỉ niệm làm em nhớ nhất là về cuộc trò chuyện của cô Thư với lớp chúng em mới gần đây thôi.

        Từ khi bước vào lớp 8, cô Thư trở thành giáo viên bộ môn GDCD của lớp em. Cô bên ngoài nhìn rất điềm tĩnh, giọng nói cô êm dịu dễ nghe và tính cách cô thì rất dịu dàng và hiền lành. Hơn hết, cô rất hiểu tâm lí của học sinh. Có thể nói cô đúng chuẩn là người mẹ thứ hai của học sinh. Mỗi ngày đi học mà buổi đó có tiết của cô thì em luôn mong chờ đến tiết của cô nhất, nhưng mà buồn thay cô chỉ dạy lớp 1 tiết/tuần. Em mong chờ tiết của cô là vì em thường có những suy nghĩ tiêu cực mà người thân không thể hiểu và muốn được nói chuyện với cô    để cô chia sẻ, cho lời khuyên đúng đắn. Những buổi nói chuyện với cô thật sự làm em thoải mái và bớt sầu não hơn hẳn. Em cảm thấy rất vui khi được làm học sinh của cô. Không chỉ cô mà các thầy cô trong trường ai ai cũng giống nhau cả. Ngoài dạy những môn văn hóa và xã hội ra họ còn dạy em rất nhiều bài học quý giá mà em cần trong cuộc sống nữa.

        Nhưng hơn tất cả, họ đều có một điểm chung nổi bật nhất đó là đều coi học sinh như những đứa con thơ của mình, chăm sóc và dìu dắt chúng từng bước một!

    Bn tham khảo!

    Bình luận
  2.  Ai cũng có một thời để nhớ, để thương. Ai cũng có muôn vàn những kỉ niệm thời học trò ngây thơ, mộc mạc. Mái trường, thầy cô, bạn bè hay tình cảm chớm nở tuổi mới lớn như một cơn mưa rào,… tất cả đã tạo nên thước phim thật đẹp của thanh xuân.Mà dù sau này trước những lo toan bộn bề của cuộc sống, ta cũng sẽ chẳng thể nào quên được.

     Mỗi con người, dù ai đó thì chút ít cũng mang một ít kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, tuổi học trò. Vui có, buồn có nhưng đọng lại trong trái tim tôi vẫn là những cảm xúc ấm áp của những năm tháng cùng sống, cùng học tập và trưởng thành dưới mái trường này.

     Mùa khai trường năm 2011 vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức tuổi học trò của tôi. Khi trở thành học sinh của trường, một cảm xúc kì lạ chợt ùa đến. Vừa bỡ ngỡ, rụt rè vừa háo hức trước những điều mới lạ. Cảm nhận đầu tiên của tôi về ngôi trường nằm tại trung tâm phố huyện là sự bình dị, hiền hòa…

      Với tôi, ngôi trường đẹp đẽ vào nhưng buổi chiều nắng, những buổi hoàng hôn, khi ráng chiều đỏ nhẹ nhàng lan tỏa cuối trời, cả không gian chầm chậm trôi, ngôi trường bỗng trở nên lặng vắng và huyền ảo đến lạ. Dường như nó trở thành một tòa lâu đài trong truyện cổ, bí ẩn và đầy quyến rũ …Trong suốt những năm học cấp 2, chúng tôi nhận được sự dạy dỗ tận tâm, chu đáo của các thầy cô, mỗi thầy cô một phong cách, một phương pháp giảng dạy đã mang đến cho chúng tôi những chân trời kiến thức, bài học làm người. Tôi vẫn nhớ như in lời của cô giáo chủ nhiệm nói với chúng tôi ngày đầu tiên đến lớp. Cô Trần Thị Hiền – Cô nói rằng cuộc đời của mỗi con người là bản nhạc lúc thăng lúc trầm, không có bản nhạc nào chỉ có những nốt thăng đẹp đẽ, phải có những khoảng lặng sâu lắng thì ta mới cảm nhận được cuộc sống này có ý nghĩa đến thế nào. Cũng chính vì vậy mà tôi đã có thêm động lực học tập và cũng có những tình bạn tuổi học trò thật trong sáng và hồn nhiên. Chúng tôi say mê làm Toán, thả tâm hồn khoan khoái trong những giờ Văn, ru giấc ngủ tuổi học trò mỏng mảnh trong những vần thơ có tiếng ve sầu lanh lảnh, có chiếc lá đầu tiên, có bạn, có trường.

    #Chuchoctot

    Bình luận

Viết một bình luận