Bài tập về văn nghị luận
Không biết đã bao giờ bạn đặt cho mình câu hỏi: cuộc sống của chúng ta sẽ ra sao nếu một ngày nào đó trên trái đất này không còn những cánh rừng xanh ngát? Thật đáng mừng nếu cuộc sống còn được nghe những thao thức, trở trăn như vậy. Bởi rừng là cuộc sống của chúng ta. Bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta.
Thật vậy, từ xưa đến nay, rừng đã trở thành người bạn thân thiết, gắn bó không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Rừng chứa trong lòng nó biết bao tài nguyên, khoáng sản vô giá. Con người đã dựa vào tiềm lực của rừng để không ngừng hoàn thiện cuộc sống của mình. Từ những vật dụng sinh hoạt gần gũi trong cuộc sống thường nhật: chiếc bàn, chiếc ghế, cái gương, đôi đũa, cây tăm… ta đều thấy sự đóng góp lớn lao của rừng trong đó. Nói xa hơn, rộng hơn, rừng còn là tiềm lực quan trọng để phát triển nền kinh tế đất nước. Các mỏ khoáng sản vô tận, các loài động vật quý hiếm … đã thật sự trở thành những mặt hàng xuất khẩu có giá trị. Những sản phẩm giàu giá trị kinh tế có mặt trên thế giới đã thoát thai từ những cánh rừng đại ngàn đầy nắng, đầy gió như vậy.
Rừng không chỉ là kho nguyên vật liệu phục vụ đời sống và sản xuất mà còn là người bạn tốt luôn đem lại yên bình cho cuộc sống con người. Qua những sóng gió tự nhiên, rừng vẫn chứng tỏ được sức trẻ của mình. Rừng vươn lên che chắn gió bão, chống xói mòn để tránh cho con người những nỗi tang thương, mất mát đớn đau.
Bên cạnh đó chúng ta còn phải nói đến sự đóng góp lớn lao của rừng trong đời sống tinh thần của con người. Rừng điểm thêm cái đẹp vững chãi mà kỹ vĩ, dịu dàng mà thơ mộng cho đất nước. Nhà văn Sê-khốp đã nói: Rừng dạy cho người ta hiểu được cái đẹp và cho người ta cảm giác về sự vĩ đại. Cái đẹp của rừng đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho những sáng tạo nghệ thuật vĩnh cửu. Có lẽ mà vì vậy, trong xã hội văn minh, con người càng có xu hướng được trở về những cánh rừng tự nhiên – nơi cái đẹp vĩnh cửu luôn ngự trị. Rừng là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi con người trên hành tinh này.
“ Những cánh rừng nước Nga đang rên xiết dưới rìu, hàng triệu cây bị chết, hay thú vật, chim muông trống rỗng chẳng còn gì, sông ngòi bị cát bồi và khô cạn dần, những phong cảnh tuyệt diệu mãi mãi mất hẳn đi”. Đọc những dòng nhức buốt của đại văn hào Sê-khốp, ta càng thấm thía tổn thất lớn lao do con người gây ra đối với rừng xanh. Đâu chỉ những cánh rừng nước Nga rên xiết mà tất cả những cánh rừng trên đất nước này đều đang rên xiết vì thói “điên cuồng” của loài người “man rợ”. Riêng ở Việt Nam chẳng hạn, chỉ tính riêng mức độ rừng bị tàn phá trong hơn nửa thế kỷ XX cũng đủ thấy phải rung lên hồi chuông khẩn cấp. Con số 14350000 ha rừng tự nhiên năm 1943 thay bằng con số 13000000 ha diện tích đồi trọc năm 1995, đọc lên mà thấy quặn thắt lòng người. Sự khai thác rừng bừa bãi, ồ ạt đã bị cuốn vào cơn lốc của lòng tham của những kẻ ích kỷ, vụ lợi. Diện tích đồi trọc đất hoang đang cần bàn tay con người ươm những mầm xanh. Những động, thực vật quý hiếm đang cạn kiệt dẫn đến khủng hoảng. Tất cả đang gầm gừ phẫn nộ trước những ứng xử đầy bạo lực của những kẻ đầy tham vọng đen tối. Liệu rồi đây, cuộc sống của chúng ta rồi sẽ ra sao?
Vậy chắc chắn cuộc sống của con người sẽ bị đe doạ nghiêm trọng nếu mất đi người bạn rất tốt ấy. Mai này con cháu chúng ta sẽ sống ra sao khi chẳng biết đâu một thang gỗ để làm bàn học, bóng tối sẽ phủ đầy, bầu không khí ngột ngạt sẽ nhấn dần, nhấn dần chuíng ta vào cõi chết. Những cơn lốc xoáy sẽ mặc sức hoành hành , chứng tỏ quyền uy tuyệt đối. Và chúng ta, chúng ta sẽ trở nên bé nhỏ, mong manh trước cơn cuồng nộ của trời đất. Thật đáng kinh sợ!
Hồi chuông cảnh báo đã gióng lên. Hơn ai hết, mỗi con người phải tự bảo vệ cuộc sống của chính mình. Bằng tất cả những gì có thể, chúng ta phải góp sức mình vào công cuộc bảo vệ rừng, bảo vệ sự sống của hành tinh này, của đát nước này và của mỗi chúng ta. Khai thác rừng có định hướng, đó là điều cần thiết và cấp thiết với những ai đã tỏ ra không tốt với người bạn của mình. Còn chúng ta, không chỉ là thái độ trân trọng, bảo vệ, nâng niu; là thái độ lên án kẻ phá rừng mà còn từng ngày, từng ngày phủ thêm màu xanh cho cuộc đời. Nhà văn Sê-khốp đã từng tìm được niềm hạnh phúc giản dị như thế này: Khi tôi trồng một cây bạch dương nhỏ, rồi thấy nó phủ đầy lá xanh và đung đưa trước gió, tim tôi tràn ngập niềm kiêu hãnh. Mong rằng chúng ta cũng sẽ tìm được niềm hạnh phúc như vậy.
1. Hãy đặt tiêu đề cho văn bản.
2. Tìm hệ thống luận điểm, luận cứ và cách lập luận của văn bản.
3. Trong văn bản, người viết đã trích dẫn những nhận xét, ý kiến của Sê-khốp, một nhà văn lớn của nước Nga. Theo em, việc trích dẫn như vậy có tác dụng gì?
4. Nhận xét về cách diễn đạt của văn bản.

1. Hãy đặt tiêu đề cho văn bản.
kbt2. Tìm hệ thống luận điểm, luận cứ và cách lập luận của văn bản. 3. Trong văn bản, người viết đã trích dẫn những nhận xét, ý kiến của Sê-khốp, một nhà văn lớn của nước Nga. Theo em, việc trích dẫn như vậy có tác dụng gì? 4. Nhận xét về cách diễn đạt của văn bản.