bằng một đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 dòng nêu suy nghĩ của em về câu thơ Than ôi thời oanh liệt nay còn đâu
0 bình luận về “bằng một đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 dòng nêu suy nghĩ của em về câu thơ Than ôi thời oanh liệt nay còn đâu”
“Than ôi thời oanh liệt nay còn đâu” là lời than của con hổ nơi vườn bách thú. Nỗi chua xót trong lòng hổ dâng trào cao hơn bao giờ hết. Từ “than ôi” là từ bộc lộ cảm xúc mãnh liệt vô cùng trong chúa sơn lâm. “Thời oanh liệt” là thời hoàng kim, là thời của những nuối tiếc khôn nguôi. Hổ không chấp nhận thực tại nhưng nó cũng bất lực trước hoàn cảnh, trước những đớn đau khôn cùng. Ta càng chua xót, càng đau đớn cho một thân phận rơi vào tột cùng của bi kịch của hổ hay cũng chính là của kiếp người.
Câu thơ gợi lên đầy những đau khổ, tiếc nuối về một thời oai hùng, một thời còn là chúa tể muôn loài. Nhớ về quá khứ vàng son khi mà con hổ là vị chúa sơn lâm, bước đi oai phong, lẫm liệt, nó lại càng cảm thấy xót xa cho bản thân mình. Mượn hình tượng con hổ, tác giả muốn nói về cảnh người dân mất nước lúc bấy giờ: căm phẫn, uất ức, muốn vùng lên chống trả. Nhớ về thời gian còn được tự do, con hổ gào thét “than ôi!”. Ấy chính là niềm khao khát tự do cháy bỏng, muốn trở về chốn đại ngàn hùng vĩ.
“Than ôi thời oanh liệt nay còn đâu” là lời than của con hổ nơi vườn bách thú. Nỗi chua xót trong lòng hổ dâng trào cao hơn bao giờ hết. Từ “than ôi” là từ bộc lộ cảm xúc mãnh liệt vô cùng trong chúa sơn lâm. “Thời oanh liệt” là thời hoàng kim, là thời của những nuối tiếc khôn nguôi. Hổ không chấp nhận thực tại nhưng nó cũng bất lực trước hoàn cảnh, trước những đớn đau khôn cùng. Ta càng chua xót, càng đau đớn cho một thân phận rơi vào tột cùng của bi kịch của hổ hay cũng chính là của kiếp người.
“Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?”
Câu thơ gợi lên đầy những đau khổ, tiếc nuối về một thời oai hùng, một thời còn là chúa tể muôn loài. Nhớ về quá khứ vàng son khi mà con hổ là vị chúa sơn lâm, bước đi oai phong, lẫm liệt, nó lại càng cảm thấy xót xa cho bản thân mình. Mượn hình tượng con hổ, tác giả muốn nói về cảnh người dân mất nước lúc bấy giờ: căm phẫn, uất ức, muốn vùng lên chống trả. Nhớ về thời gian còn được tự do, con hổ gào thét “than ôi!”. Ấy chính là niềm khao khát tự do cháy bỏng, muốn trở về chốn đại ngàn hùng vĩ.