Bằng một đoạn văn tổng hợp – phân tích – tổng hợp (khoảng 10 câu), có sử dụng câu bị động, thành phần khởi ngữ và phép liên kết trái nghĩa, hãy trình bày cảm nhận của em về đoạn trích trên. (4,0 điểm)
(Chú ý: Xác định câu bị động, thành phần khởi ngữ và phép liên kết trái nghĩa đã sử dụng trong đoạn văn vừa viết bằng ghi chú rõ ràng)
Có lẽ rằng hình tượng của vầng trăng vẫn luôn là cảm hứng bất tận trong thi ca ,vầng trăng gắn bó với tuổi thơ của mỗi người nó gắn bỏ mật thiết với đời sống của con người.Và đối với em,hình tượng “trăng “trong bài “Ánh Trăng ” của tác giả Nguyễn Duy lại càng thêm phần đặc biệt.Thật ra khuôn trăng đâu phải khi đèn tắt mới có.Trăng vẫn luôn có oẻ đó ,vẫn luôn mà tấm lòng trọn vẹn tỉnh chung với người nhưng chỉ vì sự vô tâm mà nhân vật đã vô tình bỏ quên mất trăng.Trăng vẫn tròn như tình nghĩa trọn vẹn thuỷ chung son sắt,nhân hậu của đất nước.Trăng không lên tiếng trắng móc con người ta vô tình,bạc bẽo mà chỉ im lặng bao dung.Và chính cái khoan dung,độ lượng đó của trăng lại làm cho lòng người đau đớn hơn bao giờ hết.”Ánh trăng im phăng phắc” – cái im lặng của trăng đấy lại càng làm cho sóng gió nỗi dậy trong lòng người lính .Làm cho người lính lại càng thức tỉnh đến “giật mình” xót xa cho ánh trăng và cũng đồng thời là oán thán chính mình.
Khởi ngữ : Có lẽ rằng