“…Bấy giờ ai nấy ở trong đình,đều nôn nao sợ hãi.Thốt nhiên một người nhà quê,mình mẩy lấm láp,quần áo ướt đầm,tất cả chạy xông vào thở không ra lời

“…Bấy giờ ai nấy ở trong đình,đều nôn nao sợ hãi.Thốt nhiên một người nhà quê,mình mẩy lấm láp,quần áo ướt đầm,tất cả chạy xông vào thở không ra lời:
-Bẩm…quan lớn…đê vỡ mất rồi!
Quan lớn đỏ mặt tía tai,quay ra quát rằng:
-Đê vỡ rồi !…Đê vỡ rồi,thời ông cách cổ chúng mày,thời ông bỏ tù chúng mày!Có biết không?…Lính đâu ?Sao bay để cho nó chạy xồng xộc vào đây như vậy?Không có phép tắc gì nữa à ?
-Dạ, bẩm..
-Đuổi cổ nó ra”
Câu 1: PTBĐ của đoạn văn
Câu 2:Ý nghĩa nhan đề của văn bản trên
Câu 3:Nội dung chính của đoạn văn
Câu 4:trong câu “Bấy giờ ai nấy ở trong đình,đều nôn nao sợ hãi.Thốt nhiên một người nhà quê,mình mẩy lấm láp,quần áo ướt đầm,tất cả chạy xông vào thở không ra lời:”tác giả sử dụng biện pháp nào. tác dụng của nghệ thuật đó
Giúp toi nhé pls

0 bình luận về ““…Bấy giờ ai nấy ở trong đình,đều nôn nao sợ hãi.Thốt nhiên một người nhà quê,mình mẩy lấm láp,quần áo ướt đầm,tất cả chạy xông vào thở không ra lời”

  1. Câu 1:PTBĐ: Tự sự,biểu cảm

    Câu 2:

    “Sống chết mặc bay”

    – Sống là con người đang ở thế giới thực,có thể hoạt động,trạng thái còn nguyên vẹn.

    – Chết là trạng thái im lặng,chấm dứt cuộc đời mình,nghĩa đen là sang qua thế giới bên kia.

    – Mặc: Đây có nghĩa là quên đi một việc gì đó,thường là chủ yếu suy nghĩ về việc gì không cần thiết

    – Bay: Đay chỉ là về đàn,số lượng đông người

    Vậy có nghĩa là nếu hợp lại với nhau sẽ có nghĩa là

    Kẻ sống người chết thì tùy mặc họ,quan lớn không quan tâm chuyện này nên cũng mặc kệ mạng sống của hàng dân khổ đang nóng lòng ngoại kia và bản thân

    Câu 3:

    Nội dung:

    Sự lơ là của quan lớn khi nghe tin đê vỡ từ một người nhà quê

    Câu 4:

    Tác giả sử dụng nghệ thuật tương phản và tăng cấp

    Tương phản: có tính chất trái ngược, đối chọi nhau rõ rệt

    Tăng cấp: Làm tăng giá trị của một tính chất,sự việc

    Bình luận

Viết một bình luận