BT2: Phải đến cuối bt ms có cụm từ ” tư cố hương” nhưng ta thấy ty quê hương của nhà thơ đã thấm sau trong toàn bài thơ.
Coi đây là câu mở đoạn.Em hãy viết 1 đoạn văn từ 6-8 câu, thể hiện rõ nhận định ấy, chú ý việc sử dụng từ trái nghĩa và từ đồng nghĩa.
BT3:Viết 1 đoạn văn theo kiểu diễn dịch về tình cảm mẹ con. Trong đoạn văn có sử dụng câu ghép.
BT4: Viết đoạn văn diễn dịch nêu cảm nghĩ của em sau khi học xong bài thơ: ” Xa ngắm thác núi Lư” của Lí Bạch.
Ai giúp em vs ạ
BT4:
Lý Bạch là một trong những nhà thơ nổi tiếng đời Đường ở Trung Quốc. Thơ của ông mang nét tài hoa và vẻ đẹp của một tâm hồn nghệ sĩ luôn say sưa với cảnh đẹp thiên nhiên. Bài thơ “Xa ngắm thác núi Lư” của Lý Bạch đã trở thành một tác phẩm xuất sắc trong sự nghiệp thơ của ông, bởi trong bài thơ, Lý Bạch không phải chỉ vẽ lên một bức tranh hùng tráng về thiên nhiên, mà còn gợi lên những cảm xúc sâu sắc trong lòng người đọc về một cảnh đẹp tuyệt vời do tạo hóa kiến tạc nên:
Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên,
Dao khan bộc bố quải tiền xuyên.
Phi lưu trực há tam thiên xích,
Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên.
Như nhiều nhà thơ khác ở đời Đường, Lý Bạch có một lối viết hàm súc “ý ở ngoài lời”. Bài thơ “Xa ngắm thác núi Lư” viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt cổ điển với ngôn từ đặc sắc, cô đọng mà ý nghĩa thì vô cùng sâu sắc và phong phú, cho thấy phong cách độc đáo của nhà thơ. Mở đầu bài thơ, Lý Bạch như dẫn dắt chúng ta vào một thế giới tuyệt đẹp với “Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên”. Đọc câu thơ, em như thấy trước mắt mình mở ra một quang cảnh thật rực rỡ: Đó là ánh mặt trời tươi sáng rọi chiếu xuống núi Hương Lô, tỏa sáng trên khung cảnh núi non kỳ vĩ. Bên cạnh đó, nhà thơ Lý Bạch còn điểm xuyết một màu sắc vô cùng rực rỡ, lộng lẫy “tử yên” của làn khói tía bốc lên từ ngọn thác, tưởng tượng như nó là một áng mây màu chơi vơi quanh ngọn núi vậy. Thật là tuyệt đẹp. Em cũng cảm nhận được cái hay của từ “sinh” khiến cho ý thơ trở nên sống động vô cùng. Bức tranh thiên nhiên tĩnh lặng nhưng lại rất sống động. Bởi từ “sinh” gợi nên sự chuyển động của ánh mặt trời, của khói tía hòa quyện vào nhau, đem lại nét huyền diệu cho cảnh thiên nhiên này.
Giữa bức tranh tuyệt đẹp của cảnh núi non, dòng thác sừng sững hiện ra: “Dao khan bộc bố quải tiền xuyên.”, câu thơ có thể hiểu là dòng thác đang treo trên dòng sông phía trước. Vậy từ “quải” (treo) chính là từ đem lại cho em niềm thán phục sự tài hoa của thi sĩ trong cách miêu tả. Dòng thác lớn từ trên đỉnh núi cao đổ xuống, mà nhà thơ hình dung như là nó được treo lơ lửng giữa không trung, dựa vào vách núi Hương Lô kỳ vĩ. Cách miêu tả như vậy vừa cho thấy cái hùng vĩ của thiên nhiên, lại vừa khiến cho người đọc hình dung toàn bộ phong cảnh bao la, kỳ vĩ được thu lại trong một câu thơ vô cùng ngắn gọn, gồm bảy chữ mà chữ nào cũng có sức gợi thật nhiều ý nghĩa. Con thác lớn như một dải lụa mềm được tạo hóa treo trên vách núi. Phải là một người tinh tế trong cảm nhận đến thế nào mới viết được câu thơ tài tình như vậy.
Và cách mà Lý Bạch đặc tả sức chảy của dòng thác núi Lư cũng đem lại thật nhiều xúc cảm cho người đọc: “Phi lưu trực há tam thiên xích”. Dòng thác đổ như bay, chảy thẳng xuống từ ba nghìn thước. Từ “phi” thật mạnh mẽ, em hiểu rằng dòng thác kia không phải là “chảy” mà là bay thẳng xuống mặt đất với tất cả sự lớn lao và sức mạnh của nó. Cách nói ba nghìn thước mang yếu tố thậm xưng càng khắc họa vào cảm nghĩ của người đọc một sự kinh ngạc trước sự kỳ diệu của tạo hóa.
Câu kết lại của bài thơ mới thật bất ngờ, khi nhà thơ bỗng có một liên tưởng đặc biệt: “Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên”. Dòng thác lớn khiến cho người ngắm nhìn ngỡ ngàng tưởng là dòng sông Ngân Hà tuột khỏi bầu trời rơi xuống trần gian này. Bằng câu thơ cuối, Lý Bạch đã nâng độ cao của dòng thác từ ba nghìn thước lên đến “cửu thiên”- chín tầng trời, thật hùng tráng thay!
Đọc thơ Lý Bạch, đặc biệt là bài thơ “Xa ngắm thác núi Lư”, em càng thêm yêu những cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp, và cảm nhận giá trị lớn của thi ca trong trong cuộc sống con người. Thơ ca tái hiện vẻ đẹp thiên nhiên và cuộc sống, giúp chúng ta hiểu về những thời đại, những vùng đất mà mình chưa từng đặt chân đến.
BT3:Chúng ta cần phải trân trọng tình mẫu tử. Thật vậy, tình mẫu tử hay còn là tình cảm mẹ con, chính là tài sản thiêng liêng vô giá, là điểm tựa vững chắc nâng đỡ ta trên đường đời và là thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng nhất thế gian. Đối với mỗi người con thì mẹ đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời, sự lớn lên và thành công của mỗi người. Đầu tiên, mẹ là người mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày để mỗi người con được có mặt trên đời này. Chính vì vậy, người con mang ơn sinh thành đối với mẹ mình. Thứ hai, mẹ là người nuôi dưỡng, bao bọc chở che từng bước chúng ta trưởng thành và khôn lớn. Chao ôi, mẹ dành hết tình yêu và những điều tốt nhất cho chúng ta để chúng ta có thể lớn lên. Trong những tháng ngày đó, những lúc chúng ta làm sai mẹ sẽ chỉ bảo, phê bình nhưng lúc chúng ta làm đúng thì mẹ khích lệ, động viên. Hơn nữa, mẹ cũng là người thầy dạy những bài học làm người đầu tiên cho các đứa con của mình. Và rồi, dần dần, năm tháng trôi qua, sự trưởng thành và thành công của mỗi người con đều có đóng góp của mẹ trong đó. Trải qua những tháng ngày được mẹ dìu dắt, chúng ta sẽ có khả năng tự lập mà mẹ đứng bên theo dõi, quan sát, khích lệ, động viên. Tình yêu mẹ dành cho chúng ta sẽ mãi là động lực và sức mạnh để mỗi người con đứng vững trên cuộc đời. Chỉ ở mẹ chúng ta luôn tìm được một chốn bình an để tìm về khi thấy mệt mỏi hoặc gục ngã. Vì mẹ có vai trò quan trọng đối với cuộc sống của mỗi người con và mỗi người con cần làm trọn chữ hiếu với mẹ của mình.