Các bạn cùng giúp mik lên mạng search các bài thơ liên quan về cô giáo chủ nhiệm
*tự lm có sẵn cx đc, sẽ cho người có bài thơ về chủ nhiệm là DẠY VĂN ctrlhn
mik cần ngay sáng nay, cô mik về hưu
Các bạn cùng giúp mik lên mạng search các bài thơ liên quan về cô giáo chủ nhiệm
*tự lm có sẵn cx đc, sẽ cho người có bài thơ về chủ nhiệm là DẠY VĂN ctrlhn
mik cần ngay sáng nay, cô mik về hưu
cô ơi: ngàn năm cô dạy không ngừng
đến nay cô đã ngừng lại về hưu
cô ơi: những năm tháng ấy
cô đã cùng bước dẫn em thành người
cô ơi: dù cô có đi lời nói của cô vẫn tưởng mới đây
cô đi em nhớ cô nhiều nhớ năm tháng dại dột cô nâng
mik viết mà ko bít nó thuộc thể thơ gì hết sorry nhá bn hiền
1. Cô Ơi
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
=> Ngắn gọn những bài thơ 5 chữ về cô giáo chủ nhiệm này lại vô cùng hay và ý nghĩa nói về tình cảm của cô giáo dành cho các học sinh.
2. Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Dù sử dụng từ ngữ giản dị nhưng những bài thơ về cô giáo chủ nhiệm trên đây vẫn thể hiện được lòng biết ơn, tri ân cũng như gợi nhớ về những kỉ niệm ngồi trên ghế nhà trường, được cô dạy dỗ và dìu dắt
Về thăm cô
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Tặng cô
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
Trích thơ: Nhớ mãi ơn cô
Đến bây giờ em vẫn chẳng thể quên
Những năm tháng đến bên trường, bên lớp
Cứ hằng ngày là chúng em tập hợp
Để học hành những con chữ cô trao.
Nay đã xa cảm xúc vẫn dâng trào
Lời cô dạy em khắc vào trong dạ
Nhớ nhiều lắm, cô ơi em nhớ cả
Những khó khăn và vất vả của cô.
Bởi học trò còn khờ dại ngây thơ
Cô mệt lắm khi ra sức uốn nắn
Có nhiều lúc cô cũng nghiêm khắc lắm
Em hiểu mà tất cả bởi thương yêu.
Bàn tay của cô
Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời
Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.
Trang giáo án của cô
Ngày cuối cô xếp lại trang giáo án
Nghe ngậm ngùi trước giây phút chia xa
Từng ánh mắt trong veo từng câu nói thật thà
Đã tíu tít cùng cô bao ngày tháng
Gần các em cô quên đi niềm trống vắng
Dạy các em là nhắn gởi cho mình
Hãy nhìn đời bằng tia sáng lung linh
Bằng cảm xúc với niềm tin tuổi trẻ
Rồi mai đây trên cuộc đời vạn nẻo
Có lúc nào các em nhớ trường xưa
Hãy quay về với kỷ niệm ấu thơ
Nơi đã chắp cho các em đôi cánh
Ngày cuối này viên phấn cầm tay sao hờ hững
Bảng đen buồn chữ cũng đã bay đi
Phút chạnh lòng cô chẳng nói được gì
“Không là mẹ nhưng chứa chan tình mẹ”.
Em yêu cô giáo
Đời em gắn với ngôi trường
Em yêu cô giáo tình thương mặn nồng
Dạy em gần gũi núi sông
Dạy em với cả tấm lòng ước mơ
Dạy em giỏi toán thuộc thơ
Dạy em lễ phép chào cô, chào thầy
Cô nâng cây bút cầm tay
Bảo em nắn nót cho ngay thẳng hàng
Lòng cô như mẹ chứa chan
Giúp em chải tóc sửa sang dáng ngồi
Lòng em yêu mẹ suốt đời
Cùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.
Cô giáo vùng cao
Một sớm cao nguyên đón người con gái
Bước thấp bước cao khập khiễng lưng trời
Hăm hở men theo đường đầy cúc dại
Đẹp tựa lan rừng ở tuổi đôi mươi
Cất bước ra đi không người hiểu được
Em bỏ thị thành vượt suối qua sông
Gói ghém hành trang về miền sơn cước
Mớ chữ mang theo và một tấm lòng
Lớp học của em không còn chỗ trống
Tôi thấy sáng bừng trong mắt tuổi thơ
Như đã nhóm lên một niềm hi vọng
Giữa thảo nguyên xanh vang tiếng i tờ
Lễ hội đêm nay em cười rạng rỡ
Ánh lửa rừng khuya hây hẩy má đào
Cất giọng hát Then như người bản xứ
Có phải em là Cô Giáo vùng cao?