0 bình luận về “cảm nhận của em khi rời xa mái trường thân yêu”
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã qua 5 năm rồi. Chúng em vẫn nhớ như in, cũng những như ngày hè như thế này, lần đầu tiên em được mẹ đưa đến trường Tiểu học … , vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng em vẫn còn rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt em trìu mến, thân thương của các thầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi và tự tin hơn. Miệt mài bao tháng ngày vất vả, thầy cô đã dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách gian nan. Thầy cô đã nắm tay chúng em , uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng thật là dễ hiểu, giọng cô đọc thì ấm áp bao la. Rồi những khi chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch khiến thầy cô phải buồn lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng em cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô giáo , không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng em đạt được, trên hết là công sức, là nhờ tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng em đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua,em đều muốn giữ không gian này. Vậy là đã qua 5 năm học ở trường, mái trường Tiểu học … đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi này.
Thầy cô ơi ! Chúng em phải xa thầy cô thật sao? Hành trình của chúng em khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng em sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng em sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng em quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng em quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, của thầy cô giáo … Chúng em nhớ lắm, không thể nào quên được cảm giác đấy.
Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học … yêu quý, phải không các bạn?
Em cảm thấy rất buồn sầu vì đã rời khỏi mái trường thân yêu của mình .Em cảm thấy ngôi trường thân yêu này như là ngôi nhà thứ hai của mình, cô luôn ân cần giúp đỡ những bài học khó hiểu em rất vui
Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã qua 5 năm rồi. Chúng em vẫn nhớ như in, cũng những như ngày hè như thế này, lần đầu tiên em được mẹ đưa đến trường Tiểu học … , vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng em vẫn còn rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt em trìu mến, thân thương của các thầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi và tự tin hơn. Miệt mài bao tháng ngày vất vả, thầy cô đã dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách gian nan. Thầy cô đã nắm tay chúng em , uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng thật là dễ hiểu, giọng cô đọc thì ấm áp bao la. Rồi những khi chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch khiến thầy cô phải buồn lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng em cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô giáo , không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng em đạt được, trên hết là công sức, là nhờ tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng em đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua,em đều muốn giữ không gian này. Vậy là đã qua 5 năm học ở trường, mái trường Tiểu học … đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi này.
Thầy cô ơi ! Chúng em phải xa thầy cô thật sao? Hành trình của chúng em khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng em sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng em sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng em quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng em quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, của thầy cô giáo … Chúng em nhớ lắm, không thể nào quên được cảm giác đấy.
Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học … yêu quý, phải không các bạn?
Em cảm thấy rất buồn sầu vì đã rời khỏi mái trường thân yêu của mình .Em cảm thấy ngôi trường thân yêu này như là ngôi nhà thứ hai của mình, cô luôn ân cần giúp đỡ những bài học khó hiểu em rất vui