Cảm nhận của em về nhân vật ” tôi ” trong đoạn trích từ 7 – 10 câu có sử dụng một từ láy và chỉ rõ.
” Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bở ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
Sau một hồi trống thúc vang dội cả lòng tôi, mấy người học trò cũ đến sắp hàng dưới hiên rồi đi vào lớp. Chung quanh những cậu bé vụng về lúng túng như tôi cả. Các cậu không đi. Các cậu chỉ theo sức mạnh kéo dìu các cậu tới trước. Nói các cậu không đứng lại càng đúng hơn nữa. Vì hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi mạnh như đá một quả banh tưởng tượng. Chính lúc này toàn thân các cậu cũng đang run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp.”
Đoạn văn được trích trong văn bản “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh đã thể hiện rất rõ tâm trạng của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học vào lớp 1. Thật vậy, cũng giống như bao cô cậu học trò khác, nhân vật tôi cũng có tâm trạng bỡ ngỡ, bẽn lẽn và rụt rè vào ngày hôm ấy. Trong ngày hôm ấy, hình ảnh những cô cậu học trò nhỏ đáng yêu”bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ, như con chim con đứng trên bờ tổ, muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ, thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ” đều cho thấy được tâm trạng rụt rè và nhút nhát của các em. Đứng trước thế giới mới lạ, nhân vật tôi mang trong mình tâm trạng như một chú chim non, vừa sợ hãi nhưng cũng vừa khao khát muốn khám phá thế giới mới toanh này, thế giới hứa hẹn sẽ đem đến những niềm vui cho chính các em. Và khi bước vào lớp, tâm trang của nhân vật tôi đó là sự rụt rè, e thẹn được thể hiện qua cử chỉ bước vào lớp. Tiếng trống trường vang lên như một lời thúc giục mạnh mẽ. Thế nhưng nhân vật tôi và những người bạn khác lại “vụng về lúng túng, không đi, dềnh dàng, run run”. Đó chính là tâm trạng lo lắng, sợ hãi, bỡ ngỡ của nhân vật tôi khi đứng trước khoảnh khắc thực sự phải khám phá thế giới mới lạ. Đó là tâm trạng mà ai cũng có ngày đầu tiên đi học, trong sáng và đáng yêu vô cùng. Qua đoạn trích, ta có thể thấy được nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật cực tài tình, cùng giọng văn trong trẻo, nghệ thuật miêu tả trạng thái nhân vật vô cùng tài hoa và tinh tế của tác giả.