Cảm nhận về tâm của con hổ trong bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ
Dàn ý chi tiết!!!!
Help meeeeeee
0 bình luận về “Cảm nhận về tâm của con hổ trong bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ
Dàn ý chi tiết!!!!
Help meeeeeee”
A. Mở bài: – Gt tác giả Thế Lữ ( 1907 – 1989) tên khai sinh là Nguyễn Thứ Lễ, quê ở Bắc Ninh. Là nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới (1932-1945) buổi đầu. Ông được Nhà nức tăng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 2000.
– gt tác phẩm: “Nhớ rừng” là một trong những bài thơ tiêu biểu của Thế Lữ và là tác phẩm góp phần mở đường cho sự thắng lợi của phong trào Thơ mới.
– gt khái quát tâm trạng của con hổ: Trong bài thơ nhân vật trung tâm là con hổ trước những thực tại tầm thường, chán ghét và quá khứ thời oanh liệt trong rừng sâu, qua đó gợi lòng yêu nước thầm kín của người dân mất nước thuở bấy giờ.
B. Thân bài:
* Tâm trạng tủi nhục, phẫn uất, chán ghét khung cảnh thực tại của con hổ khi bị giam cầm trong vườn bách thú. – Tác giả diễn tả trực tiếp tâm trạng con hổ bằng một loạt động từ mạnh:
+ “Gậm một khối căm hờn”: Động từ “gậm” gợi ra sự gặm nhấm dần dần, từng chút một, một “khối” căm hờn. → Câu thơ gợi ra tâm trạng bất lực trrước thực tại của con hổ
+ Các động từ mạnh thể hiện sự khinh thường của con hổ như: “khinh”, “ngạo mạn”, “ngẩn ngơ”, “ giương mắt”
+ Các từ ngữ diễn tả trực tiếp tâm trạng của con hổ lúc bấy giờ: “nhục nhằn”, “làm trò”, “chịu”.
⇒ Tâm trạng phẫn uất, chán ghét của con hổ khi bị giam cầm, nhục nhã khi bị mất đi uy thế của chúa tể sơn lâm – Tâm trạng chán ghét, khinh bỉ sự tầm thường, giả dối của thực tại của con hổ trong vườn bách thú:
+ “ôm nỗi uất hận ngàn thâu”: Thể hiện tâm trạng căm hận của con hổ khi chứng kiến những cảnh tầm thường, giả dối, sửa sang trước mắt “ghét những cảnh không đời nào thay đổi,……….”. Đối vs nó chỉ có rừng xanh mới cao cả, đẹp đẽ, linh thiêng mà thôi.
* Tâm trạng của con hổ khi nhớ về quá khứ oai hùng ở chốn rừng xanh.
– Các từ ngữ bộc lộ trực tiếp tâm trạng: “tình thương nỗi nhớ”, “ngày xưa”, “nhớ”
– Hình ảnh con hổ khi còn là chúa tể rừng xanh được nhắc lại bằng một loạt các hình ảnh cụ thể: “dõng dạc”, “đường hoàng”, “lượn tấm thân”, “ vờn bóng”, “quắc” → thể hiện sự uy nghiêm, lẫm liệt khi còn là chúa tể rừng xanh
– Con hổ nhớ về những kỉ niệm khi còn ở chốn rừng xanh với 1 tâm trạng nuối tiếc.
+ Điệp từ “nào đâu”, điệp cấu trúc kết hợp với một loạt câu hỏi tu từ cùng các hình ảnh: “những đêm vàng” – “ta say mồi”, “những ngày mưa” – “ta lặng ngắm”, “ những bình minh” – “giấc ngủ ta tưng bừng”, “những chiều” – “ta đợi chết…”.
+ Từ ngữ cảm thán “than ôi!”. Câu hỏi tu từ “thời oanh liệt nay còn đâu?” → Như một lời than thở, tiếc nuối cho chính số phận của mình trong thực tại.
* giấc mộng ngàn to lớn của con hổ
– Oai linh, hùng vĩ, thênh thang → Không gian rộng lớn, tự nhiên
– Khi sống trong vườn bách thú với những thực tại tầm thường, con hổ khao khát được tự do, được trở lại làm chúa sơn lâm. Dù chỉ là ở trong giấc mộng, nhưng con hổ cũng muốn đưa chính tâm hồn của mình trở về với núi non, với rừng xanh. Con hổ mơ ước mãnh liệt nhưng không thực hiện được, qu đó thể hiện niềm đau xót, bất lực của bản thân. Nó luôn khát vọng được sống chân thật, được giải phóng, được tự do tung hoành.
– Tác giả Thế Lữ đã thông qua tâm trạng con hổ trong bài thơ để nói về tâm trạng của những con người yêu nước Việt Nam đang phải chịu sự giam lỏng của bọn thực dân Pháp. Đó chính là tâm trạng khinh thường, chán ghét sự giả dối, xảo trá của giặc giành cho những người dân Việt Nam ta.
C. Kết bài:
– Tổng kết khái quát lại tâm trạng con hổ trong cả bài thơ: Con hổ thể hiện sâu sắc nỗi chán ghét thực tại tầm thường, giả dối, đầy khinh bỉ, tù túng và niềm mơ ước tự do mãnh liệt
– Nói lên ý nghĩa của cả bài thơ đối với văn thơ và con người việt nam
A. Mở bài:
– Gt tác giả Thế Lữ ( 1907 – 1989) tên khai sinh là Nguyễn Thứ Lễ, quê ở Bắc Ninh. Là nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới (1932-1945) buổi đầu. Ông được Nhà nức tăng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 2000.
– gt tác phẩm: “Nhớ rừng” là một trong những bài thơ tiêu biểu của Thế Lữ và là tác phẩm góp phần mở đường cho sự thắng lợi của phong trào Thơ mới.
– gt khái quát tâm trạng của con hổ: Trong bài thơ nhân vật trung tâm là con hổ trước những thực tại tầm thường, chán ghét và quá khứ thời oanh liệt trong rừng sâu, qua đó gợi lòng yêu nước thầm kín của người dân mất nước thuở bấy giờ.
B. Thân bài:
* Tâm trạng tủi nhục, phẫn uất, chán ghét khung cảnh thực tại của con hổ khi bị giam cầm trong vườn bách thú.
– Tác giả diễn tả trực tiếp tâm trạng con hổ bằng một loạt động từ mạnh:
+ “Gậm một khối căm hờn”: Động từ “gậm” gợi ra sự gặm nhấm dần dần, từng chút một, một “khối” căm hờn. → Câu thơ gợi ra tâm trạng bất lực trrước thực tại của con hổ
+ Các động từ mạnh thể hiện sự khinh thường của con hổ như: “khinh”, “ngạo mạn”, “ngẩn ngơ”, “ giương mắt”
+ Các từ ngữ diễn tả trực tiếp tâm trạng của con hổ lúc bấy giờ: “nhục nhằn”, “làm trò”, “chịu”.
⇒ Tâm trạng phẫn uất, chán ghét của con hổ khi bị giam cầm, nhục nhã khi bị mất đi uy thế của chúa tể sơn lâm
– Tâm trạng chán ghét, khinh bỉ sự tầm thường, giả dối của thực tại của con hổ trong vườn bách thú:
+ “ôm nỗi uất hận ngàn thâu”: Thể hiện tâm trạng căm hận của con hổ khi chứng kiến những cảnh tầm thường, giả dối, sửa sang trước mắt “ghét những cảnh không đời nào thay đổi,……….”. Đối vs nó chỉ có rừng xanh mới cao cả, đẹp đẽ, linh thiêng mà thôi.
* Tâm trạng của con hổ khi nhớ về quá khứ oai hùng ở chốn rừng xanh.
– Các từ ngữ bộc lộ trực tiếp tâm trạng: “tình thương nỗi nhớ”, “ngày xưa”, “nhớ”
– Hình ảnh con hổ khi còn là chúa tể rừng xanh được nhắc lại bằng một loạt các hình ảnh cụ thể: “dõng dạc”, “đường hoàng”, “lượn tấm thân”, “ vờn bóng”, “quắc” → thể hiện sự uy nghiêm, lẫm liệt khi còn là chúa tể rừng xanh
– Con hổ nhớ về những kỉ niệm khi còn ở chốn rừng xanh với 1 tâm trạng nuối tiếc.
+ Điệp từ “nào đâu”, điệp cấu trúc kết hợp với một loạt câu hỏi tu từ cùng các hình ảnh: “những đêm vàng” – “ta say mồi”, “những ngày mưa” – “ta lặng ngắm”, “ những bình minh” – “giấc ngủ ta tưng bừng”, “những chiều” – “ta đợi chết…”.
+ Từ ngữ cảm thán “than ôi!”. Câu hỏi tu từ “thời oanh liệt nay còn đâu?” → Như một lời than thở, tiếc nuối cho chính số phận của mình trong thực tại.
* giấc mộng ngàn to lớn của con hổ
– Oai linh, hùng vĩ, thênh thang → Không gian rộng lớn, tự nhiên
– Khi sống trong vườn bách thú với những thực tại tầm thường, con hổ khao khát được tự do, được trở lại làm chúa sơn lâm. Dù chỉ là ở trong giấc mộng, nhưng con hổ cũng muốn đưa chính tâm hồn của mình trở về với núi non, với rừng xanh. Con hổ mơ ước mãnh liệt nhưng không thực hiện được, qu đó thể hiện niềm đau xót, bất lực của bản thân. Nó luôn khát vọng được sống chân thật, được giải phóng, được tự do tung hoành.
– Tác giả Thế Lữ đã thông qua tâm trạng con hổ trong bài thơ để nói về tâm trạng của những con người yêu nước Việt Nam đang phải chịu sự giam lỏng của bọn thực dân Pháp. Đó chính là tâm trạng khinh thường, chán ghét sự giả dối, xảo trá của giặc giành cho những người dân Việt Nam ta.
C. Kết bài:
– Tổng kết khái quát lại tâm trạng con hổ trong cả bài thơ: Con hổ thể hiện sâu sắc nỗi chán ghét thực tại tầm thường, giả dối, đầy khinh bỉ, tù túng và niềm mơ ước tự do mãnh liệt
– Nói lên ý nghĩa của cả bài thơ đối với văn thơ và con người việt nam