chép chính xác bài thơ nói với con và nêu hoàn cảnh ra đời

chép chính xác bài thơ nói với con và nêu hoàn cảnh ra đời

0 bình luận về “chép chính xác bài thơ nói với con và nêu hoàn cảnh ra đời”

  1. @Meoss_

    Chân phải bước tới cha
    Chân trái bước tới mẹ
    Một bước chạm tiếng nói
    Hai bước tới tiếng cười
    Người đồng mình yêu lắm con ơi
    Đan lờ cài nan hoa
    Vách nhà ken câu hát
    Rừng cho hoa
    Con đường cho những tấm lòng
    Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
    Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
    ______________________________
    Người đồng mình thương lắm con ơi
    Cao đo nỗi buồn
    Xa nuôi chí lớn
    Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
    Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
    Sống trong thung không chê thung nghèo đói
    Sống như sông như suối
    Lên thác xuống ghềnh
    Không lo cực nhọc
    Người đồng mình thô sơ da thịt
    Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
    Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
    Còn quê hương thì làm phong tục
    Con ơi tuy thô sơ da thịt
    Lên đường
    Không bao giờ nhỏ bé được
    Nghe con.

    -> Hoàn cảnh ra đời: Tác phẩm được viết vào năm 1980, khoảng thời gian mà đất nước mới hòa bình thống nhất nhưng gặp khá nhiều khó khăn, vất vả. 

    Bình luận
  2. *Bài thơ : ” NÓI VỚI CON”- Tác giả: Y Phương-Người dân tộc Tày, sinh năm 1948)

    Chân phải bước tới cha

    Chân trái bước tới mẹ

    Một bước chạm tiếng nói

    Hai bước tới tiếng cười.

    Người đồng mình yêu lắm, con ơi!

    Đan lờ cài nan hoa

    Vách nhà ken câu hát.

    Rừng cho hoa

    Con đường cho những tấm lòng.

    Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới

    Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.

    Người đồng mình thương lắm con ơi!

    Cao đo nỗi buồn

    Xa nuôi chi lớn.

    Sống trên đá không chê đá gập gềnh

    Sống trong thung không chê thung nghèo đói

    Sống như sông như suối

    Lên thác xuống ghềnh

    Không lo cực nhọc

    Người đồng mình thô sơ da thịt

    Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con

    Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương

    Còn quê hương thì làm phong tục.

    Con ơi tuy thô sơ da thịt

    Lên đường

    Không bao giờ nhỏ bé được

    Nghe con.

    -Hoàn cảnh ra đời:  Bài thơ ra đời vào năm 1980 – khi đời sống tinh thần và vật chất của nhân dân cả nước nói chung, nhân dân các dân tộc thiểu số ở miền núi nói riêng vô cùng khó khăn, thiếu thốn.  Từ hiện thực khó khăn ấy, nhà thơ viết bài thơ này để tâm sự với chính mình, động viên mình, đồng thời để nhắc nhở con cái sau này

    GỬI BẠN. CHÚC BẠN HỌC TỐT

    @Khang

    #Laverna Isana #NO COPY#

    ^DÀI KHIẾP^

    Bình luận

Viết một bình luận