Cho câu văn: Qua văn bản “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, chúng ta thấy khi xa chồng Vũ Nương càng bộc lộ nhiều phẩm chất đáng quý.
Coi câu văn trên là câu chủ đề số 1 trong đoạn văn diễn dịch, hãy viết tiếp thành đoạn văn khoảng 12 câu. Trong đoạn có sử dụng 1 câu chứa lời dẫn trực tiếp và 1 câu phủ định. (gạch chân và chú thích rõ)
Qua văn bản “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, chúng ta thấy khi xa chồng Vũ Nương càng bộc lộ nhiều phẩm chất đáng quý. Trước hết nàng là người vợ thủy chung, trọn tình nghĩa. Khi xa chồng, nỗi buồn nhớ chồng dài theo năm tháng “mỗi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi thì nỗi buồn ngăn được”. Nàng luôn chú ý giữ gìn mình khi chồng vắng nhà “ Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết, tô son điểm phấn đã từng nguôi lòng. Ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót..”. Chồng đi lính cũng là khoảng thời gian Vũ Nương phải một mình chăm con nhỏ, chăm sóc mẹ già tận tình, chu đáo. Khi mẹ chồng vì nhớ con mà ốm yếu, “Nàng hết sức thuốc thang lấy lời khôn khéo khuyên lơn”. Trước khi mất, lời trăng trối của mẹ chồng càng khắc sâu lòng hiếu thảo của nàng: “Sau này trời xét lòng lành, ban cho phúc đức, giống dòng tươi tốt, con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ con, cũng như con đã chẳng phụ mẹ”. Đến khi bà mất, nàng”hết lời thương xót”và đã báo hiếu rất chu toàn “lo ma chay, tế lễ như đối với cha mẹ đẻ mình”.Khi chồng vắng nhà, nàng đã một mình sinh con, chăm sóc con và yêu thương hết mực. Hằng đêm, chỉ cái mình trên tường để dỗ dành con nói đấy là cha của nó. Thế nhưng nầng lại không được hưởng một cuộc sống hạnh phúc thật trọn vẹn. Thật ai oán biết mấy!
– câu chứa lời dẫn trực tiếp: Nàng luôn chú ý giữ gìn mình khi chồng vắng nhà “ Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết, tô son điểm phấn đã từng nguôi lòng. Ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót..”
– câu phủ định: Thế nhưng nầng lại không được hưởng một cuộc sống hạnh phúc thật trọn vẹn.