Cho đoạn thơ sau:
“Ở đâu tre cũng xanh tươi,
Cho dù đất sỏi, đất vôi bạc màu.
Bão bùng thân bọc lấy thân,
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau tre không ở riêng,
Lũy thành từ đó mà viên hỡi người.
Chẳng may thân gãy cành rơi,
Vẫn nguyên cái gốc thuyền đời cho măng…”
1, Xác định phương thức biểu đạt, phong cách ngôn ngữ chính.
2, Chỉ ra đặc điểm của loài tre được tưởng nhắc đến trong đoạn trích.
3, Em hiểu như thế nào về hai câu thơ: “Thương nhau tre không ở riêng/ Lũy thành từ đó mà nên hỡi người”.
4, Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc đoạn trích là gì? Vì sao?

Câu 1 :
$-$PTBĐ : Biểu cảm
$-$PCNN : Nghệ thuật
Câu 2 :
$-$ Đặc điểm của loài tre được tưởng nhắc đến trong đoạn trích :
$+$ ở đâu cũng xanh tươi
$+$ Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm
$+$ Thương nhau tre không ở riêng
Câu 3 : Em hiểu như thế nào về hai câu thơ: “Thương nhau tre không ở riêng/ Lũy thành từ đó mà nên hỡi người”.
$→$ Tre như con người , luôn yêu thương , gắn bó với nhau để từ đó giống như người một nhà vậy.
Câu 4 : Điều em tâm đắc nhất sau khi đọc đoạn trích là tre gắn bó với nhau vì cho ta thấy được ngụ ý của tác giả muốn nói đến là con người cũng giống tre luôn đoàn kết , giúp đỡ lẫn nhau .
Câu 1:
Câu 2 :
Câu 3 : Sự đoàn kết yêu thương lẫn nhâu
Câu 4 : Hình tượng những khóm tre vươn lên trong sự chơ che lẫn nhau
vì có những cảm nhận dân gian gần gũi