1. Bề dày lịch sử, trải nghiệm và câu chuyện. Tổ chức cộng đồng thường được hình thành từ những nhóm cộng đồng, hoặc từ những cá nhân trong cộng đồng khởi xướng lên. Những trải nghiệm và câu chuyện thực tế luôn có tính thuyết phục cao, và tổ chức cộng đồng nắm giữ hầu hết các thông tin này. Ví dụ một tổ chức của người chuyển giới sẽ luôn có những câu chuyện thuyết phục nhất chứng minh cho việc mình cần được thừa nhận quyền thay đổi giới tính như thế nào: câu chuyện về lần đi khám nghĩa vụ quân sự, cảm giác khi bị từ chối, tra hỏi khi lên máy bay… Không phải một chuyên gia phân tích chính sách nào cũng biết được những bằng chứng phong phú đó.
2. Mạng lưới kết nối rộng. Sống, làm việc bên cạnh người thuộc cộng đồng mình, tổ chức cộng đồng có cơ hội quan sát, phân tích và tìm ra những giải pháp phù hợp và xác đáng. Điều này còn cung cấp cho tổ chức cộng đồng nguồn ý tưởng dồi dào, bởi càng tiếp xúc nhiều với cộng đồng, các ý tưởng này càng phát triển. Sức sáng tạo của tổ chức cộng đồng là rất lớn, họ cũng tiếp ứng môi trường nhanh, đo cảm xúc cộng đồng mình tốt hơn.
3. Đoàn kết, huy động cộng đồng tốt hơn. Xuất phát từ hai thế mạnh nêu trên, tổ chức cộng đồng cũng có ưu thế trong việc kêu gọi sự tham gia, đóng góp của những người trong cộng đồng. Một ví dụ khác là việc gây quỹ, thân nhân người mắc bệnh ung thư thường có xu hướng dễ dàng đóng góp cho các quỹ nghiên cứu chữa bệnh ung thư. Tổ chức cộng đồng được xây từ nền móng chứ không phải từ một chương trình áp vào từ bên ngoài vào, rồi thuê người trong cộng đồng làm chương trình đó. Mục đích đầu tiên cho đến cuối cùng của hoạt động xã hội là làm cho cuộc sống của từng cá nhân tốt đẹp hơn, nên nó phải xuất phát từ những vấn đề thực tế, riêng tư và ấp ủ của mỗi người trong cộng đồng.
4. Niềm tự hào. Các tổ chức cộng đồng thường hay nhắc đến một khái niệm là niềm tự hào. Xét về sứ mệnh, hoạt động thì tổ chức của cộng đồng hay tổ chức vì cộng đồng đều có vẻ giống nhau. Xét về cơ cấu, tổ chức của cộng đồng thường có người cộng đồng nắm giữ quyền quyết định chủ chốt. Nhưng sự khác biệt sẽ đến từ thông điệp, sự huy động, và đặc biệt là niềm tự hào. Khi làm một việc để thay đổi cuộc đời mình, người ta cũng dễ cảm thấy những cuộc đời “tương tự” khác cũng đang có cơ hội thay đổi, và dẫn đến một cảm giác “hưng phấn”, đồng điệu mà chỉ những người chia sẻ với nhau giá trị cộng đồng mới cảm nhận được, bên cạnh cảm giác hài lòng, vui mừng của một chuyên gia khi làm một hoạt động thành công.
5. Tổ chức cộng đồng có người lãnh đạo cộng đồng đích thực. Người lãnh đạo đích thực được hiểu là người được chính cộng đồng đó thừa nhận, là người có sức ảnh hưởng và truyền cảm hứng cho nhiều người khác. Người lãnh đạo không nhất thiết là người đứng đầu tổ chức, cũng như không nhất thiết chỉ là một người. Người lãnh đạo cộng đồng thường chọn gia nhập hoặc khởi xướng tổ chức của cộng đồng, vì chỉ ở đó họ mới thật sự có môi trường phù hợp để hoạt động.
Hạn chế của tổ chức cộng đồng
1. Bị cho là “người trong cuộc”, từ đó không tin vào quan điểm “chủ quan.” Chẳng hạn nhiều người sẽ nghi ngờ khi người đồng tính nói về quyền nhận nuôi con nuôi, vì cho rằng nó có liên quan đến lợi ích cá nhân của họ. Đây là hệ quả của việc coi nhẹ tiếng nói của nhóm yếu thế, xem họ là nạn nhân hoặc người gây ra vấn đề, dẫn tới việc suy đoán người trong cộng đồng sẽ phải nói tích cực về vấn đề của mình. Ở đây có sự không phân biệt giữa tư cách người trong cuộc và tư cách người chuyên gia. Nếu họ được nhìn nhận với tư cách chuyên gia thì vấn đề quan trọng chỉ là lập luận của họ có hợp lý, tin cậy, thuyết phục hay không chứ không phải là những yếu tố cá nhân khác.
Nhiều người trong cộng đồng thường e ngại việc công khai bản thân vì sợ tiếng nói của mình sẽ bị đánh giá là chủ quan. Tuy nhiên theo kinh nghiệm của người viết thì việc giấu tư cách là người cộng đồng thường dẫn tới những xì xào bên lề. Lời khuyên là hãy nói ra ngay từ đầu tư cách của mình: là người cộng đồng, đồng thời giới thiệu rõ năng lực cũng như giới hạn của mình với tư cách là một chuyên gia. Ví dụ khi một người đồng tính đi tập huấn về đồng tính, hãy nêu rõ từ đầu mình là người đồng tính, đã nghiên cứu những nguồn kiến thức ở đâu, sử dụng các trích dẫn, tài liệu của tổ chức nào, có hiểu biết về mảng nào, cũng như nêu những giới hạn về mặt kiến thức nếu có. Điều này thường sẽ tạo thuận lợi rất nhiều trong quá trình thảo luận sau đó.
Vai trò của cộng đồng:
+ Cộng đồng chăm lo cuộc sống của cá nhân
+ Đảm bảo cho mọi người có điệu kiện phát triển.
+ Cộng đồng giải quyết mối quan hệ giữa lợi ích riêng vầ chung, quyền và nghĩa vụ
+ Ca nhân phát triển trong cộng động tạo nên sức mạnh cho cộng đồng
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!
1. Bề dày lịch sử, trải nghiệm và câu chuyện. Tổ chức cộng đồng thường được hình thành từ những nhóm cộng đồng, hoặc từ những cá nhân trong cộng đồng khởi xướng lên. Những trải nghiệm và câu chuyện thực tế luôn có tính thuyết phục cao, và tổ chức cộng đồng nắm giữ hầu hết các thông tin này. Ví dụ một tổ chức của người chuyển giới sẽ luôn có những câu chuyện thuyết phục nhất chứng minh cho việc mình cần được thừa nhận quyền thay đổi giới tính như thế nào: câu chuyện về lần đi khám nghĩa vụ quân sự, cảm giác khi bị từ chối, tra hỏi khi lên máy bay… Không phải một chuyên gia phân tích chính sách nào cũng biết được những bằng chứng phong phú đó.
2. Mạng lưới kết nối rộng. Sống, làm việc bên cạnh người thuộc cộng đồng mình, tổ chức cộng đồng có cơ hội quan sát, phân tích và tìm ra những giải pháp phù hợp và xác đáng. Điều này còn cung cấp cho tổ chức cộng đồng nguồn ý tưởng dồi dào, bởi càng tiếp xúc nhiều với cộng đồng, các ý tưởng này càng phát triển. Sức sáng tạo của tổ chức cộng đồng là rất lớn, họ cũng tiếp ứng môi trường nhanh, đo cảm xúc cộng đồng mình tốt hơn.
3. Đoàn kết, huy động cộng đồng tốt hơn. Xuất phát từ hai thế mạnh nêu trên, tổ chức cộng đồng cũng có ưu thế trong việc kêu gọi sự tham gia, đóng góp của những người trong cộng đồng. Một ví dụ khác là việc gây quỹ, thân nhân người mắc bệnh ung thư thường có xu hướng dễ dàng đóng góp cho các quỹ nghiên cứu chữa bệnh ung thư. Tổ chức cộng đồng được xây từ nền móng chứ không phải từ một chương trình áp vào từ bên ngoài vào, rồi thuê người trong cộng đồng làm chương trình đó. Mục đích đầu tiên cho đến cuối cùng của hoạt động xã hội là làm cho cuộc sống của từng cá nhân tốt đẹp hơn, nên nó phải xuất phát từ những vấn đề thực tế, riêng tư và ấp ủ của mỗi người trong cộng đồng.
4. Niềm tự hào. Các tổ chức cộng đồng thường hay nhắc đến một khái niệm là niềm tự hào. Xét về sứ mệnh, hoạt động thì tổ chức của cộng đồng hay tổ chức vì cộng đồng đều có vẻ giống nhau. Xét về cơ cấu, tổ chức của cộng đồng thường có người cộng đồng nắm giữ quyền quyết định chủ chốt. Nhưng sự khác biệt sẽ đến từ thông điệp, sự huy động, và đặc biệt là niềm tự hào. Khi làm một việc để thay đổi cuộc đời mình, người ta cũng dễ cảm thấy những cuộc đời “tương tự” khác cũng đang có cơ hội thay đổi, và dẫn đến một cảm giác “hưng phấn”, đồng điệu mà chỉ những người chia sẻ với nhau giá trị cộng đồng mới cảm nhận được, bên cạnh cảm giác hài lòng, vui mừng của một chuyên gia khi làm một hoạt động thành công.
5. Tổ chức cộng đồng có người lãnh đạo cộng đồng đích thực. Người lãnh đạo đích thực được hiểu là người được chính cộng đồng đó thừa nhận, là người có sức ảnh hưởng và truyền cảm hứng cho nhiều người khác. Người lãnh đạo không nhất thiết là người đứng đầu tổ chức, cũng như không nhất thiết chỉ là một người. Người lãnh đạo cộng đồng thường chọn gia nhập hoặc khởi xướng tổ chức của cộng đồng, vì chỉ ở đó họ mới thật sự có môi trường phù hợp để hoạt động.
Hạn chế của tổ chức cộng đồng
1. Bị cho là “người trong cuộc”, từ đó không tin vào quan điểm “chủ quan.” Chẳng hạn nhiều người sẽ nghi ngờ khi người đồng tính nói về quyền nhận nuôi con nuôi, vì cho rằng nó có liên quan đến lợi ích cá nhân của họ. Đây là hệ quả của việc coi nhẹ tiếng nói của nhóm yếu thế, xem họ là nạn nhân hoặc người gây ra vấn đề, dẫn tới việc suy đoán người trong cộng đồng sẽ phải nói tích cực về vấn đề của mình. Ở đây có sự không phân biệt giữa tư cách người trong cuộc và tư cách người chuyên gia. Nếu họ được nhìn nhận với tư cách chuyên gia thì vấn đề quan trọng chỉ là lập luận của họ có hợp lý, tin cậy, thuyết phục hay không chứ không phải là những yếu tố cá nhân khác.
Nhiều người trong cộng đồng thường e ngại việc công khai bản thân vì sợ tiếng nói của mình sẽ bị đánh giá là chủ quan. Tuy nhiên theo kinh nghiệm của người viết thì việc giấu tư cách là người cộng đồng thường dẫn tới những xì xào bên lề. Lời khuyên là hãy nói ra ngay từ đầu tư cách của mình: là người cộng đồng, đồng thời giới thiệu rõ năng lực cũng như giới hạn của mình với tư cách là một chuyên gia. Ví dụ khi một người đồng tính đi tập huấn về đồng tính, hãy nêu rõ từ đầu mình là người đồng tính, đã nghiên cứu những nguồn kiến thức ở đâu, sử dụng các trích dẫn, tài liệu của tổ chức nào, có hiểu biết về mảng nào, cũng như nêu những giới hạn về mặt kiến thức nếu có. Điều này thường sẽ tạo thuận lợi rất nhiều trong quá trình thảo luận sau đó.