Chứng kiến lãi hạc gửi tiền cho ông giáo hãy kể lại
0 bình luận về “Chứng kiến lãi hạc gửi tiền cho ông giáo hãy kể lại”
Tôi là hàng xóm thân cận với ông giáo và lão hạc bình thường Ông giáo có những quyển sách quý lại đem cho tôi mượn để đọc và tìm hiểu .hôm qua, đi qua chỗ tiệm sách mua được cuốn sách hay nên tôi mang sang cho ông giáo mượn. tôi cầm cuốn sách sang nhâm nhi tí nước chè và hỏi Ông giáo một số chỗ chưa hiểu đang nói chuyện vui vẻ bỗng Lão Hạc chạy từ cổng …lão kể lẻ ,kể rằng lão đặt bán chó và lão sang muốn nhờ ông giáo một truyện .”tôi sang nhà ông một việc . Mặt lão nhiệm lại:
-được vc j thế cụ
-ông giáo để tôi nói nói hơi dài dòng một tí …
-cụ cứ nói
-nó là thế này ông cháu ạ
tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì nên vẫn ngồi lắng tai nghe
lão kể lại nhỏ nhẹ và dài dòng thật nhưng đại khái có thể giúp vào hai việc được thứ nhất Lão thì già con đi vắng và lại nó cũng còn dạy lắm nếu không có người trông nom cho thì khó mà giữ được vườn đất để làm ăn làng này ngày ông giáo là người nhiều chữ nghĩa nhiều Lý Thuận người ta sinh đẻ phải là muốn nhờ ông giáo cho lão gửi vườn của thằng con lão ,lão viết văn tự nhiệm cho ông giáo đã không còn tơ tưởng dòm ngó đến khi nào con lão về thì nó sẽ nhận vườn làm nhưng văn tự cứ để tôi cũng được Để thế tôi trông coi cho nó
việc thứ hai lão muốn nhờ lão già yếu lắm rồi không biết sống chết lúc nào con không có ở nhà đợi chết không có ai đứng ra lo cho được đã truyền cho hàng xóm thì chết không nhắm mắt lão được hang nhân đồng bạc với 5 đồng bạc vừa bán chó là 30 đồng bạc muốn gửi ông giáo để lỡ có chết thì ông giáo đem ra nói với hàng xóm giúp Gọi cho lão có tí chút còn bao nhiêu đáng ngờ hàng xóm cả tả
ông giáo bật cười bảo
-sao cụ lo xa thế cụ còn khỏe lắm chưa chết đâu mà sợ cậu cứ để tiền đấy mà ăn lúc chết hãy hay tội gì phải nhịn đói mà tiền lại
mặt lão Hạc nhăn nhó
-không ông giáo ơi ăn mãi thì hết đi Thì lúc chết lấy gì mà lo liệu đã thành thế rằng nhưng tôi bấm vườn của nó bao nhiêu tiêu hết cả nó vợ chưa có bộ nhớ lúc nó không lấy gì lo được lại bán vườn thì sao tôi cắn rơm cắn cỏ Tôi lạy ông giáo Ông giáo có nghĩ cái tình tôi già nua tuổi tác mà thương thì ông giáo cứ cho tôi gửi nhờ.có cậu ^=^ ở đây ông để mặt cậu ấy cho tôi gửi với
thấy lão mãi Năn nỉ tôi khuyên ông giáo, ông giáo cũng đành nhận Vậy
Tôi là hàng xóm thân cận với ông giáo và lão hạc bình thường Ông giáo có những quyển sách quý lại đem cho tôi mượn để đọc và tìm hiểu .hôm qua, đi qua chỗ tiệm sách mua được cuốn sách hay nên tôi mang sang cho ông giáo mượn. tôi cầm cuốn sách sang nhâm nhi tí nước chè và hỏi Ông giáo một số chỗ chưa hiểu đang nói chuyện vui vẻ bỗng Lão Hạc chạy từ cổng …lão kể lẻ ,kể rằng lão đặt bán chó và lão sang muốn nhờ ông giáo một truyện .”tôi sang nhà ông một việc . Mặt lão nhiệm lại:
-được vc j thế cụ
-ông giáo để tôi nói nói hơi dài dòng một tí …
-cụ cứ nói
-nó là thế này ông cháu ạ
tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì nên vẫn ngồi lắng tai nghe
lão kể lại nhỏ nhẹ và dài dòng thật nhưng đại khái có thể giúp vào hai việc được thứ nhất Lão thì già con đi vắng và lại nó cũng còn dạy lắm nếu không có người trông nom cho thì khó mà giữ được vườn đất để làm ăn làng này ngày ông giáo là người nhiều chữ nghĩa nhiều Lý Thuận người ta sinh đẻ phải là muốn nhờ ông giáo cho lão gửi vườn của thằng con lão ,lão viết văn tự nhiệm cho ông giáo đã không còn tơ tưởng dòm ngó đến khi nào con lão về thì nó sẽ nhận vườn làm nhưng văn tự cứ để tôi cũng được Để thế tôi trông coi cho nó
việc thứ hai lão muốn nhờ lão già yếu lắm rồi không biết sống chết lúc nào con không có ở nhà đợi chết không có ai đứng ra lo cho được đã truyền cho hàng xóm thì chết không nhắm mắt lão được hang nhân đồng bạc với 5 đồng bạc vừa bán chó là 30 đồng bạc muốn gửi ông giáo để lỡ có chết thì ông giáo đem ra nói với hàng xóm giúp Gọi cho lão có tí chút còn bao nhiêu đáng ngờ hàng xóm cả tả
ông giáo bật cười bảo
-sao cụ lo xa thế cụ còn khỏe lắm chưa chết đâu mà sợ cậu cứ để tiền đấy mà ăn lúc chết hãy hay tội gì phải nhịn đói mà tiền lại
mặt lão Hạc nhăn nhó
-không ông giáo ơi ăn mãi thì hết đi Thì lúc chết lấy gì mà lo liệu đã thành thế rằng nhưng tôi bấm vườn của nó bao nhiêu tiêu hết cả nó vợ chưa có bộ nhớ lúc nó không lấy gì lo được lại bán vườn thì sao tôi cắn rơm cắn cỏ Tôi lạy ông giáo Ông giáo có nghĩ cái tình tôi già nua tuổi tác mà thương thì ông giáo cứ cho tôi gửi nhờ.có cậu ^=^ ở đây ông để mặt cậu ấy cho tôi gửi với
thấy lão mãi Năn nỉ tôi khuyên ông giáo, ông giáo cũng đành nhận Vậy