Chuyện kể,một danh tướng có lần đi ngang qua trường học cũ của mik,liền ghé vào thăm.Ông gặp lại người thầy từng dạy mình hồi nhỏ và kính thưa:
-Thưa thầy,thầy còn nhớ con không?Con là…..
Người thầy giáo già hoảng hốt:
-Thưa ngài,ngài là…
-Thưa thầy,với thầy,con vẫn là đứa học trò cũ.Con có được những thành công nay là nhờ sự giáo dục của thầy ngày nào
Từ câu truyện ở đoạn trích trên,em rút ra được bài học gì cho bản thân?
Help câu này với
(Ngữ văn 9,Tập 1,NxB GDVN 2017,tr40)
– Từ câu chuyện trên, chúng ta rút ra bài học: Ngay khi còn là học sinh hay khi đã trưởng thành, cần biết ơn những người đã có công dạy dỗ mình nên người, luôn nhớ câu “Không thầy đố mày làm nên”. Lòng biết ơn phải được thể hiện ở tấm lòng chân thành, ở lời nói, cử chỉ, hành động, thái độ ứng xử tốt đẹp.
– Biết tri ân, biết đối nhân xử thế thấu tình đạt lí không chỉ là nét đẹp tâm hồn, nhân cách của bản thân mà chính mình cũng được người khác tôn trọng, nể phục.
– Bản thân luôn nhận thức đúng đắn và giữ gìn truyền thống đạo lí tốt đẹp của dân tộc, đó là lòng biết ơn.
– Kính trọng thầy mới học được đạo của thầy, con người mới trở nên tốt đẹp
( Gửi bạn ạ, có gì sai thì mong bạn bỏ qua )
Là một học sinh thù chúng ta cũng cần phải biết ơn những người đã gieo cho chúng ta hạt giống của kiến thức. Thầy cô đã trang bị cho chúng ta một hành trang vững chắc để bước vào đời. Câu chuyện là một thông điệp nhỏ nhắc nhở chúng ta về truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Ngay khi còn ngồi trong ghế nhà trường ta nên học hành chăm chỉ, lễ phép, kính trọng thầy cô. Đu sau này chúng ta ở đang ở địa vị, chức vụ cao như thế nào cũng phải nhớ đến những người đã thức khuya dậy sớm đưa ta đến bến bờ của hạnh phúc. Đây cũng là một bài học về cách đối nhân xử thế