Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ ?
Con hốt hoảng trước thờ gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày con đều thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian ?
Ai nhíu nổi ?
Con mỗi ngày một lớn lên
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn
Câu 1 : Xác định PTBĐC và thể thơ của đoạn trich trên
Câu 2 : Nêu ND chính của đoạn thơ
Câu 3 : Tìm 1 biện pháp nghệ thuật có trong đoạn trích trên và phân tích ra
Câu 4 : Qua đoạn trích trên, tác giả muốn gửi đến bạn đọc điều gì ?
1/ PTBĐ : Tự Sự + Biểu cảm thể thơ tự do
3/phép điệp “ ai níu nổi”, phép nhân hoá “ con hốt hoảng trước tgian khắc nghiệt / chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua”
3/tác dụng: cho thấy sự trôi đi vô tình của tgian, tgian mang theo tuổi xuân của mẹ đi xa mãi, cùng với đó là những vất vả, nhọc nhằn gửi lại ở thanh xuân. Qua đây cho thấy lòng biết ơn của ng con đối vs công lao nuôi dạy của mẹ
4/tác giả bày tỏ niềm kính yêu vô bờ đối với mẹ, cùng sự biết ơn công lao sinh thành, nuôi dưỡng cũng như thấu hiểu với những vất vả mẹ đã phải trải qua
Câu 1:
PTBĐ: biểu cảm
Thể thơ: tự do
Câu 2:
Đoạn thơ trên bày tỏ niềm kính yêu vô bờ đối với mẹ, cùng sự biết ơn công lao sinh thành, nuôi dưỡng cũng như thấu hiểu với những vất vả mẹ đã phải trải qua
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật: nhân hoá
“Thời gian …chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua”
– Tác dụng:
+ Thể hiện thời gian trôi qua nhanh chóng
+ Làm nổi bật tâm trạng hoảng hốt của nhà thơ.
Câu 4:
– Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, nuôi dưỡng con người khôn lớn, trưởng thành.
– Nhân vật “con” trong bài thơ nói thay nỗi lòng của bao nhiêu người con với mẹ.
– Con sợ một mai thời gian trôi đi nhanh sẽ không còn mẹ nữa. Chính vì vậy mà con “hốt hoảng” trước thời gian khắc nghiệt.
– Mẹ là lửa ấm, là cây xanh mát che chở cho con vì vậy mà con luôn luôn muốn giữ mẹ mãi bên mình.