Đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá là hình ảnh câu hát căng buồm cùng gió khơi cuối bài thơ lại là hình ảnh ,cho biết nghệ thuật tác dụng của việc lặp lạ

Đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá là hình ảnh câu hát căng buồm cùng gió khơi cuối bài thơ lại là hình ảnh ,cho biết nghệ thuật tác dụng của việc lặp lại hình ảnh ấy

0 bình luận về “Đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá là hình ảnh câu hát căng buồm cùng gió khơi cuối bài thơ lại là hình ảnh ,cho biết nghệ thuật tác dụng của việc lặp lạ”

  1. Đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá là hình ảnh câu hát căng buồm cùng gió khơi cuối bài thơ lại là hình ảnh có tác dụng:

    →Đoàn thuyền ở đây sánh ngang với mặt trời, tác giả đã lấy hình ảnh nhỏ bé, bình dị để so sánh với hình ảnh lớn lao, vĩ đại, từ đó ông muốn nói lên cho sức sống dồi dào và tâm hồn khỏe khoắn, mạnh mẽ của những người dân chài sau một đêm lao động vất vả

    Bình luận
  2. “Mặt trời xuống biển như hòn lửa  Câu hát căng buồm cùng gió khơi.”

    • Bốn câu thơ có kết cấu gọn gàng, cân đối như một bài tứ tuyệt: hai câu đầu tả cảnh, hai câu sau nói về con người. Cảnh và người tưởng như đối lập song lại hòa hợp, cảnh làm nền để cho hình ảnh con người nổi bật lên như tâm điểm của một bức tranh – bức tranh lao động khỏe khoắn, vui tươi tràn ngập âm thanh và rực rỡ sắc màu.

    + Hai câu thơ đầu tả cảnh hoàng hôn trên biển, cũng là thời điểm đoàn thuyền đánh cá ra khơi:

    Mặt trời xuống biển như hòn lửa

    Sóng đã cài then, đêm sập cửa

    Biện pháp so sánh làm nên vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của biển khơi. Bút phán nhân hóa, ẩn dụ “Sóng đã cài then, đêm sập cửa” làm cho thiên nhiên trở nên gần gũi với con người.

    + 2 câu thơ tiếp theo nói về hoạt động của con người:

    Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi

    Câu hát căng buồm cùng gió khơi

    • Co n người hiện lên dưới phông nền của thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ. Vẻ đẹp gợi lên ở đây vừa hùng vĩ, vừa nên thơ. Từ “lại” chỉ mức độ đều đặn thường xuyên của hoạt động “ra khơi”. Câu thơ “Câu hát căng buồm cùng gió khơi” thể hiện niềm vui lao động, sự hào hứng cho chuyến ra biển của ngư dân. Từ “căng” như nhãn tự của khổ thơ, giống như một sự tràn căng về sức sống, về niềm tin vào lao động và khả năng chinh phục biển khơi của con người.
    •                                           

                                                                             xin hay nhất ạ !

    Bình luận

Viết một bình luận