đề 1 : viết một đoạn văn tả quang cảnh trường em trong giờ ra chơi
đề 2 : viết một đoạn văn tả một người thân mak em yêu quý
mỗi bạn làm một đề nhé!
ai làm một lúc 2 bài mk cho 5 sao + cám ơn+ ctlhn
ai lm chống đối thì mk tặng bn ấy một vé báo cáo nha!
Đề 1 :
bài làm :
Tùng ! Tùng ! Tùng !… tiếng trồng trường vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Chúng em đứng dậy chào cô rồi hò nhau ùa ra ngoài sân trường như đàn ong vỡ tổ. Khuôn mặt bạn nào cũng vui tươi, rạng rỡ. Các bạn bắt đầu vui đùa, nói cười vui vẻ dưới những bóng cây xanh mát, phá tan đi bầu không khí yên tĩnh trước đó. Có bạn thì đá cầu, đá bóng, còn bạn thì bắn bi. Em cùng các bạn của mình lại chơi nhảy dây. tiếng nói cười vang vọng khắp ngôi trường. Trên những tán lá xanh mướt, những chú chim sẻ hót véo von như đang cổ vũ cho chúng em. Bỗng nhiên tiếng trống trường vang lên giờ ra chơi đã kết thúc. Các bạn đều nhao nhao chạy vào lớp. Vậy là sân trường lại trở về với dáng vẻ yên tĩnh như trước.
đề 2 ạ : tả mẹ
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
thật vậy, đối với bậc làm con như chúng ta, mẹ luôn là người quan trọng nhất, sát cánh cùng ta trong suốt chặng đường đời đầy chông gai, thử thách.
mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ trung và xinh đẹp lắm. dáng người mẹ thanh cao và hơi có chút mảnh mai. Khuôn mặt hình trái xoan kết hợp với nước da màu ngọc trai làm cho mẹ như trẻ ra vài tuổi. Mẹ có đôi mắt nhung đen láy ẩn hiện dưới hàng mi dày, cong vút. Ai tiếp xúc với mẹ tôi đều bị thu hút bởi ánh mặt đẹp và trong sáng ấy. Nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn quả thật không sai. Mỗi khi nhìn vào ánh mắt ấy tôi cảm nhận được bao nhiêu yêu thương, trìu mến mẹ dành cho tôi . Tôi thích nhất là lúc mẹ cười . Nụ cười rạng rỡ ấy đã làm tan chảy trái tim tôi. Qua trọng nhất đó chính là nụ cười thật tâm, thoải mái của mẹ làm cho người khác cảm thấy vui lây.
Mẹ tôi là một giáo viên, chính vì vậy , ngoài giọng nói truyền cảm, lôi cuốn thì mẹ tôi còn rất kiên nhẫn, nghiêm khắc. Mỗi khi mắc lỗi mẹ tôi không đánh mắng nhưng cũng không dễ dàng cho qua. Mẹ chỉ cho tôi sai ở đâu, việc đó có hại gì và cần làm gì để sửa chữa. Tôi nhớ có một lần, mẹ bận công việc đột xuất nên phải về quê vào buổi chiều. Đột nhiên giữa đêm ấy tôi sốt cao . Bố lo lắng hỏi mẹ cách hạ sốt. giữa đêm, trong cơn mê man , tôi thấy mẹ đag vắt khăn lau trán cho tôi. Sáng hôm sau, tôi thấy mẹ nằm cạnh giường . Tôi hỏi mẹ lên lúc nào thì bố nói mẹ lên lúc giữa đêm vì lo lắng bố vụng về không chăm sóc được cho tôi . Tự dưng, tôi cảm thấy thương mẹ vô cùng, mẹ phải yêu tôi thế nào mới bất chất nguy hiểm một mình bắt xe lên giữa đêm như thế.
Mẹ ! Tiếng nói ấy mới thiêng liêng và vĩ đại làm sao. Tôi thầm biết ơn đấng sinh thành đã cho tôi cuộc sống, sát cánh bên tôi suốt chặng đường đời . Tôi sẽ cố gắng sống xứng đáng với sự hi sinh tần tảo của mẹ dành cho tôi .
xin hay nhất về cho nhóm ~~~