0 bình luận về “đề bài người ấy sống mãi trong lòng tôi (tả bạn)”
Trong cuộc đời mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng sẽ có những người bạn.Người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Nhưng câu truyện nào cũng có hồi kết của nó và tình bạn của tôi và cậu ấy cũng vậy.
Cậu bạn thân của tôi tên Nam tôi.Tôi quen cậu ấy trong một lần điều trị ở bệnh viên lúc ấy tôi mới chỉ là một cô bé 8 tuổi.Cậu ấy rất dễ gần tốt bụng và còn rất thân thiện .Bọn tôi còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, cậu ấy bị ung thư đang điều trị ở bệnh viện ,bác sĩ nói cậu ấy chỉ sống được 6,7tháng.Cậu có nước da ngăm ngăm màu bánh mật,đôi mắt sáng ngời ngời ,mái tóc lưa thưa mỏng manh vì căn bệnh.Dáng người gầy gò ốm yếu nhưng rất thông minh và hoạt bát .Cậu ấy hát rất hay ,vẽ rất đẹp lại còn khéo tay .Hàng ngày chúng tôi cùng nhau chơi rất vui cùng nhau diều trị .Tóc cậu ấy cũng dần rụng .Có những lần căn bệnh phát tác cậu ấy đâu quằn quại các bác sĩ phải tiêm thuốc giảm đau cho cậu ấy.rồi có những lần cậu ấy tủi thân một mình trốn trong góc tường rồi khóc .
Thời gian thấm thoát trôi qua tôi cũng đã khỏi bệnh .được xuất viện còn cậu ấy cũng không sống được lâu .căn bệnh của cậu ngày càng nặng không thể cứu được .Chỉ đành nằm trên giường bệnh rôi khóc nức nở .Tôi lặng lẽ nhìn cậu ấy rồi cũng ứa nước mắt. Đã 6 năm rôi mà tôi vẫn không thể nào quên được hình ảnh đấy .cho dù có sao đi nữa thì người ấy vẫn sống mãi trong lòng tôi.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng sẽ có những người bạn.Người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Nhưng câu truyện nào cũng có hồi kết của nó và tình bạn của tôi và cậu ấy cũng vậy.
Cậu bạn thân của tôi tên Nam tôi.Tôi quen cậu ấy trong một lần điều trị ở bệnh viên lúc ấy tôi mới chỉ là một cô bé 8 tuổi.Cậu ấy rất dễ gần tốt bụng và còn rất thân thiện .Bọn tôi còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, cậu ấy bị ung thư đang điều trị ở bệnh viện ,bác sĩ nói cậu ấy chỉ sống được 6,7tháng.Cậu có nước da ngăm ngăm màu bánh mật,đôi mắt sáng ngời ngời ,mái tóc lưa thưa mỏng manh vì căn bệnh.Dáng người gầy gò ốm yếu nhưng rất thông minh và hoạt bát .Cậu ấy hát rất hay ,vẽ rất đẹp lại còn khéo tay .Hàng ngày chúng tôi cùng nhau chơi rất vui cùng nhau diều trị .Tóc cậu ấy cũng dần rụng .Có những lần căn bệnh phát tác cậu ấy đâu quằn quại các bác sĩ phải tiêm thuốc giảm đau cho cậu ấy.rồi có những lần cậu ấy tủi thân một mình trốn trong góc tường rồi khóc .
Thời gian thấm thoát trôi qua tôi cũng đã khỏi bệnh .được xuất viện còn cậu ấy cũng không sống được lâu .căn bệnh của cậu ngày càng nặng không thể cứu được .Chỉ đành nằm trên giường bệnh rôi khóc nức nở .Tôi lặng lẽ nhìn cậu ấy rồi cũng ứa nước mắt. Đã 6 năm rôi mà tôi vẫn không thể nào quên được hình ảnh đấy .cho dù có sao đi nữa thì người ấy vẫn sống mãi trong lòng tôi.