đoạn văn nghị luận về lòng nhân hậu của lão hạc

đoạn văn nghị luận về lòng nhân hậu của lão hạc

0 bình luận về “đoạn văn nghị luận về lòng nhân hậu của lão hạc”

  1. Lão Hạc sống rất hiền lành,nhân hậu, thật thà: những lời tâm sự của lão với ông giáo về gia cảnh, về nỗi nhớ con, về nỗi băn khoăn khi buộc phải bán con Vàng, về những lo toan cho con cái…đã chứng tỏ điều đó. Lòng nhân hậu của lão biểu hiện cảm động nhất qua thái độ của lão với con Vàng. Gọi con chó bằng cậu rất tình cảm, lão chăm sóc nó như 1 đứa trẻ nhỏ: cho nó ăn bằng bát, ăn gì lão cũng chia cho nó: ”Lão cứ nhắm vài miếng…. cho con trẻ”, rồi lão bắt rận, tám rửa cho nó, rồi nựng nịu mắng yêu nó như nựng cháu nhỏ…Ôm đầu nó, đập nhè nhè vào lưng nó và dấu dí: ”À không! À không!….Cậu Vàng của ông ngoan ;lắm…”Đến lúc cùng quần không còn gì để nuôi chó, thậm chí còn không còn gì để nuôi thân, lão dự định bán chó mà cứ đắn đo mãi. Bán nó rồi lão khóc vì thương nó: ”Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậc nước” và nhất là vì lão xót xa thấy ”già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa 1 con chó”. Lòng thương và nỗi ân hận của lão với con Vàng sâu sắc đến mức trở thành nỗi đau khôn lường: ”Mặt lão đột nhiên co rúm lại…mếu như con nít”. Lão hu hu khóc và khiến lão như thấy nỗi đau của con vật, càng thương nó càng ân hân, day dứt biết bao! :”khốn nạn…ông giáo ơi! Nó có biết gì đâu. Nõ cứ làm im như trách tôi…như thế này à?”

    Bình luận
  2. Qua tác phẩm lão hạc mà em đã học, em cảm nhận được cái chết của lão tất cả đều bắt nguồn từ tình thương. Vì lão thương con mình, mà thà chết đói chết nghèo chư tuyệt đối không chịu bán nhà, bán đất mà cứu thân. Vì lão thương con chó của lão mà lão dường như cảm nhận được nó oán trách, nó thất vọng vì lão để rồi dẵn vặt ân hận bản thân, xem bản thân như phản bội lại con vật từng ấy năm gắn bó cùng nhau bên căn nhỏ cô đơn ấy. Và rồi sau tất cả, lão chọn chết đi, chết đi để thoát khói dẵn vặt, chết đi để thoát khỏi cạnh cơ cực và chết đi để không là gánh nặng của ai. Em cảm thấy vô cùng thương xót cho sự ra đi của lão, qua đó cũng phê phán xã hội mục nát, cảm thương cho tình người và số phận bạc bẽo

    Bình luận

Viết một bình luận